Cứ há miệng mắc quai thế này liệu có ngày tôi bị Hàn Thiên Lãnh bán đi không?
Làm gì cũng tẩm ngẩm tầm ngầm, nghi lắm!
Nhưng thời gian trôi đi, có nhiều việc khiến tôi hoàn toàn thay đổi định kiến về Hàn Thiên Lãnh. Như chuyện anh ta đem đến sự bất ngờ cho tất cả toàn thể mọi người trong viện dưỡng lão...
Chuyện xảy ra vào cuối tuần này, đúng hôm viện dưỡng lão chuẩn bị tổ chức mừng sinh nhật các cụ ông cụ bà có ngày sinh vào tháng 12.
Người chuẩn bị tươm tất mọi thứ là Hàn Thiên Lãnh. Lấy danh nghĩa là nhà tài trợ, anh ta đã mua hoa, các món đồ trang trí, bánh kem và chuẩn bị cả những món quà. Riêng phần trang trí cho thật hoành tráng thì nhân viên viện dưỡng lão đảm nhiệm.
Trưa đến mọi người vây quanh bánh kem ba tầng, cùng nhau hát bài "Happy birthday to you!" và cắt bánh. Không khí ngập tràn sự vui tươi và lạc quan, các cụ ông cụ bà miệng tuy móm mém nhưng cười vui như tết. Cũng có vài cụ bà khác xung phong đứng dậy góp vui bằng những bài hát ý nghĩa.
"Ngạc nhiên thật. Tôi không ngờ anh đến đây với vai trò là một nhà tài trợ đấy."
Được tôi khen, Hàn Thiên Lãnh hểnh mũi lên, kiêu ngạo vỗ ngực.
"Chuyện, tôi mà lại!"
"Vâng anh là nhất, nhất anh rồi." Tôi bĩu môi, "Thế Eric đâu? Sao hai người không người không đi cùng nhau? Tôi tưởng cặp chủ tớ hai người như hình với bóng, cũng có lúc tách nhau như này à?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-troi-khong-khoi-nang/2558271/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.