🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lập tức tôi vùng đứng dậy.



Châu Mặc Lâm đứng ngay sau lưng tôi, anh ta đứng im lìm như cây cổ thụ, không phát ra một âm thanh nào. Tôi gần như đã bị anh ta đánh lừa, làm cho mất hết sự cảnh giác vốn có.



Đúng là âm binh mà. Làm gì có người bình thường nào như Châu Mặc Lâm, đi đứng không để lại một tiếng động thì quá là ghê rồi. Hắn là cao thủ võ lâm à? Im hơi lặng tiếng như một cơn gió lướt ngang...



Châu Mặc Lâm đứng cách tôi một luống hoa hồng, tôi đặt quyển sách lên xích đu và nhanh chân đi đến hỏi:



"Anh Lâm, có chuyện gì vậy? Sao mặt mày anh ra vẻ nghiêm trọng thế?"



Hắn sốt ruột bưng mặt tôi lên, mặt sưng mày xỉa hỏi như thể tôi nợ tiền hắn vậy. "Em lừa tôi phải không? Em bị ốm lâu như vậy sao mãi không khỏi bệnh?"



Trước vẻ hùng hổ dữ tợn dọa người của Châu Mặc Lâm, tôi nở một nụ cười mang thương hiệu đúng chuẩn gái ngoan. "Đâu, làm gì có. Tôi lừa anh lúc nào? Sở dĩ tôi chưa khỏi là vì do thời tiết thay đổi thất thường đấy. Mùa này ai chẳng bị những bệnh liên quan tới đường hô hấp."



Tính khí của anh cũng thế, cũng thay đổi thất thường giống vậy.







"Em đừng có đổ thừa cho thời tiết. Rõ ràng là đang ốm cứ luôn mồm kêu không sao, không sao. Không sao mà ho thành cái dạng này à?"



Hắn vừa dứt lời, tôi ôm cổ ho một trận muốn bật cả hai lá phổi ra ngoài.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-troi-khong-khoi-nang/2558242/chuong-93.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chạy Trời Không Khỏi Nắng
Chương 93
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.