"Chị đẹp, chị tinh tường quá là người ta không có thích đâu nha."
"Tôi có bắt cậu thích tôi à?" Tôi hỏi ngược khiến cậu ta nghẹn họng.
"Chị không học ngành luật thì thật đúng là lãng phí nhân tài."
"Nhưng nếu tôi trở thành luật sư thật, việc đầu tiên tôi làm là tống hạng người như cậu vào tù."
"Thôi chị đừng nói nữa, ngậm miệng lại đi, càng nói càng thấy bực bội."
"Quá khen."
Eric đặt tôi xuống, tôi nhíu mày theo dõi xem cậu ta định có những hành động gì tiếp theo. Tôi chỉ biết cậu ta quay trở lại chỗ xe Jeep đang đỗ, mở cốp xe và lôi một sợi dây thừng rất dài rất chắc chắn từ trong cốp ra.
"Chị không chết, tôi đảm bảo với chị. Nhưng tôi có một thử thách này muốn cá cược với chị."
Tôi nắm bắt trọng tâm của vấn đề. "Vậy cậu tính cá cược như thế nào?"
"Cá cược chị có phải là người trong lòng Lâm lão đại không ý mà."
Nghe ra ý đồ của cậu ta, tôi cười khẩy. "Cậu thất vọng ngay thôi. Một đầy tớ nhỏ nhoi như tôi, thì có thể là cái đinh gỉ gì trong mắt của một kẻ kiêu ngạo?"
"Chị lại khéo nói đùa. Cứ thử đi, biết đâu là thu hoạch ngoài ý muốn thì sao."
Ẩn sâu trong rừng có một căn nhà gỗ bỏ hoang, Hàn Thiên Lãnh cùng đám thuộc hạ đứng chờ ở bên ngoài, một mình tôi và Eric đi vào trong đó.
Tôi không tin cậu ta tốt bụng tới mức muốn cho tôi thấy người trong lòng Châu Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-troi-khong-khoi-nang/2558192/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.