Sau khi kết thúc kỳ nghỉ, Uyển Sa đón xe buýt quay về trường. Đúng lúc cô gặp Lương Kỳ và hỏi về nam sinh mất tích đêm hôm trước.
Lương Kỳ lại không thể nói rõ ràng ngược lại thay đổi chủ đề.
Trừ Tuyển Sa, không có ai chú ý đến vấn đề này nữa.
Sáng nay cô trở lại bãi biển phát hiện xác con thằn lằn đầy máu đã không còn, mọi thứ được tẩy rửa sạch sẽ.
Nếu những gì Lương Kỳ nói trước đó là sự thật thì nam sinh mất tích kia đã bị một con thằn lằn tấn công rồi cuối cùng bị che đậy việc này.
Uyển Sa mơ hồ cảm thấy trên đảo này có quá nhiều bí mật.
Trở lại khuôn viên trường,Uyển Sa cùng Lương Kỳ đi mua sắm ở khu thương mại, chọn được hai bộ quần áo đi đến quầy thanh toán lấy thẻ ra trả thì số dư báo còn -53.
Lương Kỳ nghiêng người trước màn hình thanh toán, liếc cô: "Sa Sa, cậu mất tiền rồi!"
Uyển Sa kinh ngạc: "Ngày hôm qua tớ đã kiểm tra cũng còn lại hơn 100 điểm, sao qua một đêm đã bị trừ 200?"
Kết quả cô đi hỏi giám thị và kiểm tra việc tích điểm mới biết do cả hai Câu lạc bộ, mỗi bên trừ cô 100 điểm.
Học sinh không có điểm còn tệ hơn kẻ ăn xin. Dù không mua đồ dùng gì thì cũng khó sống trong trường.
Uyển Sa bị phá sản sau một đêm nên tâm trạng không tốt, hỏi số điện thoại của trưởng CLB và quay số gọi.
Người bên kia là trưởng CLB
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-thoat-hoc-vien-sac-tinh/3456485/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.