Ánh sáng bờ biển u tối, tiếng sóng biển dâng trào. Nếu không nhờ Phó Nhất Hành nhắc nhở, Uyển Sa thậm chí còn không nhận thức được việc có một con thằn lằn màu đen lớn đang bò đến gần chân mình.
Thằn lằn tấn công rất nhanh chóng, mà Uyển Sa lạt không có đủ thời gian để phản ứng, chỉ biết trơ mắt nhìn hàm răng nanh chi chít sắp xé toạc bắp đùi cô.
"Bốp" một tiếng, giữa không trung đột nhiên một cục đá rơi trúng ngay đỉnh đầu con thằn lằn, thành công dời đi sự chú ý của nó.
Con thằn lằn quay đầu lại và thè lưỡi dài ra, nổi giận lao về phía Phó Nhất Hành.
Phó Nhất Hành vỗ tay rất hiệu, bình tĩnh rút ra con dao ngắn giấu sau thắt lưng, nhướng mày: "Tới đây."
Uyển Sa rút côn điện từ trong túi ra, hỏi Phó Nhất Hành: "Cậu có cần cái này không?"
Mắt thấy con thằn lằn bò lại gần hơn, Phó Nhất Hành nhảy lên, nhanh chóng rơi xuống phía sau đuôi con thằn lằn lớn: "Đợi lát nữa hãng ném qua đây."
Con thằn lằn này thân to lớn dài 1m5, vì vậy lúc vặn người tương đối chậm chạp. Khi nó vung đuôi, quay đầu lại nhưng không tìm thấy bóng dáng Phó Nhất Hành.
Chẳng biết từ lúc nào, Phó Nhất Hành thần không biết quỷ không hay, phục kích phía sau nó: "Ném sang đây."
Uyển Sa xem xét tình hình, ném côn điện qua "Đây."
Phó Nhất Hành giơ tay nhận lấy côn điện, phải tốn một ít thời gian. Con thằn lằn đã đến gần, nước dãi tràn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-thoat-hoc-vien-sac-tinh/3456484/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.