Lúc Trần Nhược Vũ ngồi vào xe gương mặt vẫn còn ửng đỏ. Mạnh Cổ ngồi ở ghế lái mỉm cười nhìn cô.
Cô giục anh lái xe, nhưng anh không động đậy gì cả.
“Anh không muốn đưa em về sớm.”
Nghe xong, Trần Nhược Vũ vừa thẹn vừa thấy vui vui: “Chúng ta có thể đi tới nơi khác dạo phố mà.” Thực lòng, cô cũng không muốn rời xa anh chút nào.
Mạnh Cổ lái xe tới ngã tư. Ở đó có một công viên nhỏ, đỗ xe xong, hai người dắt tay nhau đi bộ trong vườn hoa.
Đi được một lúc, Trần Nhược Vũ kéo tay Mạnh Cổ: “Bác sĩ Mạnh, trước đây anh và bạn gái cũng như vậy à.” Cô còn dùng động tác để chứng minh nữa.” Hay như này?” Trần Nhược Vũ khoa chân múa tay một lúc kéo tay anh.
“Cứ như này đi.” Mạnh Cổ buông tay cô ra, sóng vai đi bên cạnh Trần Nhược Vũ: “Cứ như này, chúng ta cùng nhau đi.”
“Vì sao?.”
“Gì mà vì sao?.”
“Vì sao không thể đi theo kiểu cặp đôi khuôn mẫu?.”
“Nắm tới nắm lui em không thấy phiền sao? Đâu phải trẻ con đâu mà có thể đi lạc đường được? Hơn nữa cứ nắm tay có nhiều lúc bất tiện lắm, cần làm gì lại phải thả ra rồi nắm lại, phiền chết đi được.”
Trần Nhược Vũ bĩu môi, tỏ vẻ không vui.
“Vậy em thích kiểu nào?.” Mạnh Cổ hỏi cô.
“Bạn trai trước kia của em, em thích kéo anh ấy đi.” Trần Nhược Vũ đang định ba hoa thêm một lúc nữa thì Mạnh Cổ đã lên tiếng chặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-dau-cho-thoat/2118184/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.