Vẫn là chỗ ngồi lần trước ở quán ăn Nhật.
Mì sợi, măng tươi, đồ ăn sáng, rượu sake và trà.
Rượu Sake là Trần Nhược Vũ muốn uống, Mạnh Cổ uống trà.
"Anh không thể uống rượu, anh còn phải lái xe đưa em về." Đây là lời của Trần Nhược Vũ nói lúc cô đang gọi rượu.
"Anh không uống, em uống ít thôi."
"Em muốn uống." Cô hùng hồn tuyên bố.
Mạnh Cổ liếc nhìn cô, không thèm so đo với cô, còn tự tay lấy cho cô một cái chén nhỏ.
Trần Nhược Vũ vui sướng uống hai ngụm rượu, thông thoáng cổ họng rồi cô hỏi: "Bác sĩ Mạnh, chúng ta yêu nhau lấy điều kiện kết hôn là tiên quyết, đúng không?"
"Đúng." Mạnh Cổ hào sảng đáp lại, đầy vẻ khẳng định, điều này khiến Trần Nhược Vũ vô cùng hài lòng.
"Anh vì sao khẳng định là đã yêu em?"
"Thì khẳng định xem đó là khối u ác hay lành tính."
Trần Nhược Vũ nghẹn họng: "Kiểu khẳng định gì vậy?"
"Đó là khoa học, quá trình phúc tạp lắm."
Trần Nhược Vũ bĩu môi: "Nếu anh hỏi em, em có thể lấy ví dụ trong công việc ăn của em ra nói, ví dụ như xác định tên khách hàng bảo hiểm và trên từ đăng kí có giống nhau hay không. Anh xem, anh nói như vậy sẽ tạo ra sự chênh lệch cảm nhận về mặt tình cảm giữa hai chúng ta."
"Uhm." Anh còn dám ‘uhm’ ư?.
Mạnh Cổ loáng cái đã ăn gần hết đồ ăn trong đĩa, theo bản năng còn rót rượu định uống. Trần Nhược Vũ đánh vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chay-dau-cho-thoat/2118183/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.