Vì cô đã chủ động hôn một cái, nên Tạ Mục Trì cũng chủ động hôn thêm một chút nữa.
Ban đầu là hôn nhẹ, nhưng rồi sau đó lại bắt đầu dây dưa không dứt, chính bản thân anh cũng lưu luyến sự ngọt ngào của cô, hiển nhiên là bây giờ anh chỉ muốn thời gian dừng lại ở thời điểm này thôi.
Phải nói rằng anh cực kỳ yêu cô gái của mình.
- Y Y, khi em về Nhâm thành vào mùa đông này, anh có thể theo em không?
Hứa Nguyệt Y bị hôn vẫn còn mơ hồ, nhưng khi nghe anh hỏi thì cũng nhìn anh, lại nói:
- Mục Trì… Anh không hối hận sao? Dù sao thì anh vẫn còn trẻ như vậy, lỡ như…
Còn chưa kịp để Hứa Nguyệt Y nói hết thì anh đã cắn nhẹ một cái lên môi của cô, hai chân mày cũng có hơi nhíu lại, nói:
- Nói gì vậy? Em có tin anh cắn chết em không?
- Tạ Mục Trì, anh là chó hả!
- Ừ, anh là chó! Nên anh sẽ cắn em!
Mặc dù nói là cặn, nhưng thật ra là anh đang hôn lên cổ của cô, sẵn tiện còn để lại một dấu hôn cực kỳ rõ ràng. Sau khi xong việc thì anh còn tự hào mà hôn thêm mấy cái lên nó.
Hứa Nguyệt Y lúc này còn đẩy anh ra, tìm một cái gương để xem “thành quả” của anh, sau đó còn đưa tay che lại, nhưng Tạ Mục Trì càng vui vẻ ôm eo của cô, lại nói:
- Em che làm gì, anh thấy rất đẹp luôn đó!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-xuc-tac-ngot-ngao/3442112/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.