Thật sự thì Hứa Nguyệt Y không quá ngại ngùng khi nhìn thấy thứ kia đâu, nói sao thì cô cũng đã trưởng thành rồi, nhìn cũng nhìn qua mấy lần, nên nói quá ngại ngùng thì là nói dối.
Cơ mà… Thứ làm cho cô ngại ngùng chính là tận tay mẹ của bạn trai lại đưa thứ đó cho mình, mà bà ấy còn dặn dò không nên “chơi lớn” nữa chứ… Cô ước gì ở đây có cái lược để cô tàng hình, hoặc có cái hố để cô nhảy vào cho rồi, chứ xấu hổ quá đi.
Khương Tuệ Lương lúc này ở bên ngoài cũng mỏi tay rồi, bà ấy còn nói:
- Nhanh cái tay cầm đi chứ thằng này.
Lúc này bà ấy vô tình đẩy cửa hơi mạnh nên cánh cửa phòng đã mở ra, xuất hiện ở trước mặt bà ấy không phải thằng con trai của mình, mà là con dâu. Khương Tuệ Lương nhìn xung quanh một chút, lại nhỏ giọng nói:
- Mục Trì đâu rồi?
- Anh ấy… Ở trong nhà vệ sinh.
Lại nhìn thêm một vòng quanh phòng, tất cả mọi thứ đều không có dấu hiệu của sự xê dịch, giường cũng không quá lộn xộn, trang phục trên cơ thể cô vẫn rất chỉnh tề, chỉ có môi hơi sưng, mặt hơi đỏ, trên cổ còn có một dấu tích khiến người ta không khỏi nghi ngờ.
Nhưng rồi Khương Tuệ Lương lại thở dài, hóa ra không phải con gái người ta không thích, mà là thằng con nhà bà ấy không được.
Ánh mắt của bà ấy nhìn Hứa Nguyệt Y cứ như đang thấy có lỗi với cô vậy, trong khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-xuc-tac-ngot-ngao/3442113/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.