Lúc này thì Khương Tuệ Lương lại nhìn Hứa Nguyệt Y, cô bé này quả thật rất xinh xắn, ngoan ngoãn, lại còn đáng yêu nữa chứ.
Nhưng đột nhiên bà ấy lại nghiêm túc nhìn cô, lại nói:
- Y Y à, mẹ hỏi thật một câu có được không?
Vốn dĩ Hứa Nguyệt Y còn tưởng bà ấy muốn hỏi về chuyện gia đình cô, dù sao thì hoàn cảnh của cô cũng có chút đặc biệt mà. Nhưng ai mà có ngờ ẩn sau cái vẻ mặt nghiêm túc kia, Khương Tuệ Lương lại nói:
- Con bị ép yêu đương với Tạ Mục Trì đúng không?
Anh đang ăn cơm cũng bị sặc, ủa rồi là mẹ con dữ chưa? Sao mà có thể không tin tưởng nhau được vậy chứ?
- Mẹ!
- Con im lặng, mẹ muốn nghe Y Y trả lời.
Đến đây Khương Tuệ Lương lại nhìn cô, nói:
- Con ngoan, chỉ cần con nói con bị ép là mẹ liền đánh chết thằng này. Nói cho mẹ nghe đi, con có bị nó ép không?
Hứa Nguyệt Y hơi ngơ ra một chút, hóa ra câu hỏi “nghiêm túc” của bà ấy là câu này ấy hả?
Cơ mà… Sao nghe nó quen thế nhỉ? Dường như cô đã nghe qua mấy lần rồi, chẳng lẽ chuyện cô và Tạ Mục Trì tạo lập một mối quan hệ nó khó chấp nhận đến thế sao? Tới mức mà ai cũng phải hỏi để xác định chắc chắn.
Lúc này chỉ là Hứa Nguyệt Y còn chưa chạy xong câu hỏi và chưa hết ngạc nhiên thôi, nhưng Khương Tuệ Lương lại cho rằng cô ấm ức, còn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-xuc-tac-ngot-ngao/3442111/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.