Từ chính điện tới tẩm cung cũng không quá xa, Hoàng hậu ngồi trên loan kiệu hồi cung. Khương Tú Nhuận không được ngồi kiệu, chỉ có thể nhắm mắt đi ở phía sau.
Thế nhưng khi tới bên ngoài điện Thanh Hoa, Khương Tú Nhuận đột nhiên dừng lại.
Thị nữ bên cạnh không hiểu liền lên tiếng:
- Dao cơ, nếu không mau lên, sẽ không theo kịp phượng liễn mất.
Khương Tú Nhuận liếc mắt nhìn nàng ta, vẫn đứng im không động.
Hoàng hậu lúc này mới quay đầu, phất tay lệnh phượng liễn dừng lại, trừng mắt liếc nhìn Khương Tú Nhuận nói:
- Làm sao? Không ngồi kiệu, thân thể Dao cơ cao quý, chân run không bước nổi nữa à?
Khương Tú Nhuận nhìn về phía hoàng hậu khom người hành lễ, khẽ mỉm cười nói:
- Chỉ là nhìn thấy cung điện phía trước có chút hiếu kỳ, không biết kia là cung điện của vị phi tử nào?
Úy hoàng hậu nhìn theo hướng Khương Tú Nhuận chỉ, nhất thời sắc mặt đột biến, mắt chậm rãi nheo lại.
Phương hướng Khương Tú Nhuận chỉ chính là lãnh cung, nơi Hoàng hậu đã từng sống nhiều năm, thử hỏi con dân Đại Tề có ai là không biết? Tiện cơ này không chú ý đi đường, còn cố tình chỉ về hướng đó, đây là muốn khiến hoàng hậu khó chịu sao?
Úy hoàng hậu không cần lên tiếng, Triệu phu nhân đứng bên cạnh sắc mặt tái xanh, lớn tiếng quát:
- Lớn mật, học quy củ như vậy à? Không chú mục đi đường, còn hỏi lung tung này nọ, hôm nay phải dạy lại ngươi quy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-nu/3353707/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.