Khi Khương Tú Nhuận từ trong cung đi ra, cung yến đã tan.
Lão tổ tông Đại Tề để lại quy củ, không thể dạ yến thâu đêm, miễn cho hoàng đế chỉ biết là tửu trì nhục lâm, học theo Hạ Kiệt Thương Trụ.
Đoan Khánh đế tuy rằng vẫn chưa thỏa mãn, thế nhưng tới giờ cũng phải hạ lệnh tan yến.
Để Tào cơ trở về trước, xe ngựa của Thái tử vẫn đậu ở trước cửa cung chưa rời đi.
Khi Khương Tú Nhuận từ trong cung bước ra, liền nhìn thấy Phượng Ly Ngô đang ngồi ở bậc thêm ngoài cửa cung. Chàng không dùng đệm, ngồi thẳng xuống bậc thềm, ngẩng đầu nhìn mặt trăng tròn đang tỏa ánh sáng bạc trên bầu trời.
Khương Tú Nhuận do dự không tiến lên, trong lòng có chút chột dạ.
Trung thu vốn nên là đêm đoàn viên cả nhà đoàn tụ sum vầy, nhưng đối với Phượng Ly Ngô mà nói, phụ mẫu vốn là hai người thân cận với chàng nhất, nhưng đều là không thân nổi. Lại thêm một đệ đệ là kẻ có tâm hại người.
Còn nàng thì vừa mới đánh mẫu hậu của chàng, lục đục tính toán nhau như vậy, nơi nào còn có chút tư vị vui mừng của ngày đoàn viên?
Phượng Ly Ngô thấy nàng ra, lập tức đứng dậy phủi phủi nhẹ bụi đất trên áo bào:
- Cô vừa nãy trên yến tiệc không ăn được gì, nàng cũng đói, chi bằng tới phủ huynh trưởng của nàng dùng bữa nhé?
Trong lãnh cung gây ra động tĩnh lớn như vậy, khi Khương Tú Nhuận và Thiển nhi quay trở về, có trông thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chat-nu/3353708/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.