Ta không thể rời khỏi phủ Thừa tướng nữa, chỉ có Tạ T.ử Hành mới có thể cứu ta.
6.
“Ngươi nói xem, Bảo Châu còn có gì không hài lòng nữa?”
Giọng nói của nương khiến ta trở về với thực tại.
Đúng rồi, giờ ta đã c.h.ế.t, linh hồn trở về Phủ Thừa tướng.
Khác với sự nhộn nhịp khi trước, giờ Phủ Thừa tướng được bao bọc bởi màu trắng tang, tĩnh lặng đến lạnh lẽo, xung quanh là lính canh bao vây toàn bộ ngôi nhà lộng lẫy.
Đám người hầu đã rời đi gần hết, mẫu thân đã trả tiền và giấy bán thân cho họ, để họ được về nhà.
Chỉ còn lại Kim Ngư bên cạnh mẹ, không đi.
Kim Ngư là một người hầu rất trung thành, cũng giống như Cẩm Y và bà nhũ mẫu, nương ngày thường rất thương yêu Kim Ngư, nhưng lại không thương tiếc nhũ mẫu và Cẩm Y của ta.
“Phu nhân, tiểu thư chỉ không hiểu lòng tốt của người mà thôi.” Kim Ngư nói với bà.
Ta đứng bên cạnh người, lại gần quan sát, nhìn những nếp nhăn trên mặt bà, nhìn xem bộ trang phục của bà vẫn ngay ngắn gọn gàng, ngay cả khi đang ở trong hoàn cảnh khó khăn.
Bà luôn như vậy, luôn để ý đến trang phục của mình, bất kể trong hoàn cảnh nào, bà đều có thể ăn mặc chỉn chu và tinh tế.
Ta nghe thấy lời Kim Ngư nói, muốn cười nhưng trong lòng lại chỉ bình tĩnh.
Lòng tốt của mẫu thân, à, lòng tốt của người chính là g.i.ế.c c.h.ế.t nhũ mẫu nuôi ta lớn và Cẩm Y đã ở bên ta suốt mười năm sao? Bà chưa bao giờ yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chap-niem-hoang-hau/4891393/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.