Chương trước
Chương sau
 

Bất ngờ thay, địa điểm tổ chức “Hội Đồng Bí Mật” không khớp với tên của nó chút nào, và có vẻ như cũng chẳng bí mật lắm.

Vị trí hiển thị lại là trung tâm đại sảnh streamer.

Mặc dù lòng có nghi hoặc, song Ôn Giản Ngôn vẫn đến địa điểm hẹn ước theo thời gian quy định.

Đây là khu vực trung tâm của đại sảnh streamer, cũng là khu vực quen thuộc nhất của hầu hết streamer. Mái vòm cao cao, đường nét uyển chuyển, dòng người tấp nập, tất cả mọi thứ trông thật quen thuộc, gần như chẳng có gì khác trí nhớ.

… Tuy nhiên chỉ là “gần như”.

Tầm mắt Ôn Giản Ngôn dừng ở chính giữa đại sảnh streamer.

Ở đó có một chiếc thang máy cũ màu đỏ đứng trơ trọi, giống như một bốt điện thoại độc lập sừng sững giữa dòng người qua lại.

Rõ ràng đường đột như thế, nhưng mọi người xung quanh lướt qua như thể không nhìn thấy nó.

“…”

Ôn Giản Ngôn chậm rãi nheo mắt.

Trong ấn tượng của hắn, chiếc thang máy này chưa từng tồn tại ở đây.

Có lẽ để cho streamer bên trong dễ thích nghi hơn với hoàn cảnh nơi này, hầu hết thiết lập khu vực của Ác Mộng đều rất giống thế giới thực, mô phỏng bầu trời, mặt đất, mưa nắng, ngày đêm… vô cùng chân thực. Nó giống như một thành phố khổng lồ thực sự tồn tại.

Khi sống ở đây cả ngày lẫn đêm, bọn họ rất khó để nhận ra rằng mình đang ở trong một trò chơi chết chóc khổng lồ.

Tuy nhiên nếu quan sát kỹ, bọn họ vẫn có thể nhận thấy sự chênh lệch ở đây và thế giới thực qua nhiều chi tiết nhỏ.

Trong mỗi khu vực, streamer có thể dựa vào hai chân để di chuyển giữa các toà nhà. Nhưng nếu họ muốn rời khỏi khu vực và đi đến một nơi khác, điều này không cần dựa vào phương tiện giao thông, chỉ cần thông qua một chiếc thang máy là họ có thể hoàn thành di chuyển giữa các khu vực.

Hơn nữa trong Ác Mộng, bất kể bạn muốn cái gì cũng đều có thể đổi lấy bằng tích phân.

Những căn phòng cao cấp hơn, dịch vụ cao cấp hơn, hưởng thụ vật chất đẳng cấp hơn…

Thậm chí ngay cả tòa nhà khổng lồ tinh mỹ như tổng bộ Thần Dụ, chỉ cần chi đủ tích phân, bọn họ có thể tùy ý xây dựng.

Những điều này đang từng chút từng chút, âm thầm nói cho mọi người biết rằng:

Ở đây, khái niệm về không gian và vật chất khác thế giới thực.

Ôn Giản Ngôn hít sâu một hơi, nâng chân tiến về phía chiếc thang máy không ai có thể nhìn thấy.

Trong suốt quá trình, không có streamer nào liếc mắt nhìn hắn dù chỉ một cái, như thể hắn cũng không tồn tại vậy.

… Có sự can thiệp nhận thức chăng?

Cửa thang máy trước mặt chậm rãi mở ra.

Ôn Giản Ngôn hạ quyết tâm, đi vào.

Bên trong thang máy là màu đỏ thẫm rất giống bên ngoài, bày vẻ sang trọng mềm mại dưới ánh đèn. Bên trong không có nút bấm, cũng không có bất cứ ký hiệu nào, không gian vang vọng tiếng leng keng dịu nhẹ, mang theo một loại cảm giác trấn an ám chỉ.

Cửa thang máy từ từ đóng lại sau lưng Ôn Giản Ngôn.

Tiếng bản lề kim loại kêu vù vù vang trong không gian nhỏ hẹp, mặt đất dưới chân khẽ rung chuyển, không rõ là nâng lên hay hạ xuống, tuy nhiên thang máy vẫn không ngừng chuyển động trong không gian dài vô tận.

Cuối cùng…

“Ting!”

Chỉ nghe thấy một tiếng động rất khẽ, thang máy ngừng di chuyển.

Cửa thang máy đóng chặt từ từ trượt sang hai bên, đồng thời, âm thanh máy móc quen thuộc nổi lên:

“Chào mừng ứng cử viên 008 đến với Hội Đồng Bí Mật.”

… Ứng cử viên?

Ba chữ này lướt nhanh qua đầu Ôn Giản Ngôn, vẻ mặt hắn vẫn bình tĩnh như thường, bước ra khỏi thang máy.

Xuất hiện trước mặt là một hành lang sâu hút.

Hành lang rất rộng, mái vòm rất cao mang lại cảm giác áp bức nặng nề.

Màu sắc ở đây rất tối.

Dưới chân là thảm đỏ cùng màu với thang máy, dày và mềm mại, giấy dán tường hai bên cũng đồng màu, giống như máu tươi đông cứng từ lâu. Chiếc đèn treo tường bằng đồng kiểu cũ toả ánh sáng tù mù, dẫn dắt con người tiến sâu vào hành lang đỏ như máu.

Không khí vô cùng yên tĩnh, gần như chỉ có thể thấy hơi thở và nhịp tim của chính mình.



Ôn Giản Ngôn cúi đầu liếc mắt nhìn bản thân một cái..

Vẻ ngoài đã biến mất.

Đáy lòng hắn chùng xuống.

Nếu như suy đoán trước đó của Ôn Giản Ngôn không sai, ắt hẳn “Hội Đồng Bí Mật” chỉ mở cửa cho top 10 streamer đứng đầu bảng xếp hạng. Nếu vậy, lần này hắn không chỉ tiến vào khu vực hoàn toàn xa lạ mà còn sẽ phải đối mặt với nhóm streamer kỳ cựu mạnh nhất Ác Mộng.

Do đó để đảm bảo an toàn, Ôn Giản Ngôn lựa chọn ngoại hình cô gái tóc đỏ để tiến vào đây.

Dù sao ngoại hình này rất bắt mắt, tác dụng gợi nhớ cũng mạnh nhất, hoàn toàn đối lập với vẻ ngoài chân thật của hắn, thế nên rất có lợi với hắn.

Tiếc là…

Dường như “Hội Đồng Bí Mật” không cho phép tồn tại bí mật. Khoảnh khắc hắn bước ra khỏi thang máy, ngoại hình trên người liền tự động biến mất, khôi phục dáng vẻ chân thật vốn có của hắn.

Ôn Giản Ngôn hít sâu một hơi, đoạn cất bước vào trong hành lang.

Hành lang màu đỏ phía trước sâu hút và dài dằng dặc, như thể không có điểm dừng, cho đến khi…

“Vậy mày là số 008 mới à?”

Một giọng nói thình lình vang lên cách đó không xa, vang vọng trong hành lang trống trải.

Ôn Giản Ngôn giật mình, theo bản năng ngước mắt nhìn về phía thanh âm truyền đến.

Đó là một người đàn ông sở hữu khuôn mặt bình thường, thân cao chừng 1m7, hình thể trung bình. Bất kể giọng nói hay ngũ quan, tất cả đều bình thường không có gì nổi bật, nhìn qua vài lần sẽ quên, cho dù ném gã vào trong đám người cũng chẳng tìm được.

Nhưng Ôn Giản Ngôn không dám xem nhẹ.

Mặc dù hành lang rộng rãi sâu hút, song không có bất kỳ vật cản nào, gần như không có chỗ nào để người trưởng thành lẩn trốn. Tuy nhiên lúc Ôn Giản Ngôn vừa tiến về trước, hắn lại hoàn toàn không phát hiện ra cách đó không xa có người thứ hai tồn tại.

… Tên này không hề đơn giản.

Đối phương nhìn Ôn Giản Ngôn từ trên xuống dưới.

Chàng trai đứng trong hành lang đỏ sậm, vẻ ngoài vốn đã nổi bật nay càng bật rõ trong khung cảnh này, hệt như tia sáng thình lình rọi vào bóng tối.

“Cũng đẹp phết đấy.”

Ánh mắt lạnh lẽo nhớp nháp như một con rắn xè lưỡi, mang theo cảm giác khó chịu khi bị người ta nhìn trộm:

“Tiếc là, tao không nghĩ streamer đẹp trai có thể đi xa tới vậy.”

“Cũng chưa chắc mà, phải không?”

Ôn Giản Ngôn nhoẻn cười.

Hắn nghiêng đầu, vẫn là dáng vẻ không mang uy hiếp, cặp mắt hổ phách cong cong, đuôi mắt có vẻ càng thêm hẹp dài. Ôn Giản Ngôn tựa hồ không thèm để ý đến lời bình luận khiếm nhã về ngoại hình của mình.

Hắn cười tủm tỉm đáp:

“Dù sao tôi cũng rất đẹp, phải không?”

Dù là đàn ông nhưng hắn có vẻ ý thức rất rõ về ưu thế ngoại hình của mình, cộng thêm biết cách sử dụng thứ vũ khí này thế nào nên càng toát lên vẻ đẹp quyến rũ mê hồn.

“…”

Đối phương nheo mắt, nhìn chằm chặp Ôn Giản Ngôn, không nói lời nào.

Đột nhiên, gã cất bước, từng bước đến gần. Khuôn mặt bình thường không có cảm xúc, mang cho người ta cảm giác kỳ lạ khác thường…

Ôn Giản Ngôn không nhúc nhích, bình tĩnh nhìn người đang tiến về phía mình…

Khi khoảng cách được kéo gần, hắn ngửi thấy một mùi lạ.

Giống…

Sáp?

Đối phương nhìn chằm chặp mặt Ôn Giản Ngôn, tầm mắt chậm rãi lướt qua khuôn mặt dù là đàn ông cũng đẹp quá đỗi kia, cuối cùng nhếch miệng cười:

“Đúng thật.”

Sau lưng thình lình vang lên giọng nói biếng nhác:

“Ê, Thợ Hồ, mày tính làm gì vậy?”

Ôn Giản Ngôn ngoảnh đầu lại nhìn.

Cùng với tiếng bước chân, một người đàn ông cao lớn chậm rãi tới gần.



Hắn ta sở hữu khuôn mặt điển trai, vóc dáng cao lớn, gần 1m9, khiến người ta sinh ra cảm giác áp bách rất mạnh. Khuôn mặt của hắn lộ vẻ uể oải mệt mỏi, ánh mắt dừng ở hành lang, đứng cách hai người rất gần.

Gã đàn ông được gọi là Thợ Hồ đứng thẳng dậy, môi nở nụ cười:

“Có gì đâu, tao chỉ đang chào ứng cử viên mà.”

“Chào hỏi cần đứng gần thế à?” Người đàn ông cao to lộ vẻ chán ghét: “Mày lừa ai đấy?”

“… Ái chà.” Sắc mặt vốn chẳng thay đổi của gã Thợ Hồ bỗng xẹt qua tia kinh ngạc: “Trước giờ tao chưa thấy mày quan tâm đến đứa ứng cử viên nào đâu.”

… Ứng cử viên.

Lại là từ đó.

Ôn Giản Ngôn thầm híp mắt.

Quả thực cứ như… cho dù hắn đã chen vào top 8 bảng tổng điểm, sở hữu lý lịch thành tích kinh khủng thì trong giới họ, hắn vẫn chỉ là một tên ứng cử viên mà thôi.

Thợ Hồ giơ tay như đầu hàng: “Được rồi, được rồi.”

“Tao lượn vào phòng họp trước đây.”

Gã xoay người, thân hình biến mất trong bóng tối.

Khi tiếng bước chân biến mất, người đàn ông cao lớn vừa cứu hắn quay qua nhìn Ôn Giản Ngôn, có chút mất kiên nhẫn nói:

“Cẩn thận tên kia, gã không phải hạng tốt lành gì.”

“… Cảm ơn.”

Ôn Giản Ngôn quan sát khuôn mặt xa lạ cùng một vài cảm xúc thay đổi rất nhỏ trên khuôn mặt của đối phương… sao mà càng nhìn càng quen thế nhỉ.

“Nếu không nhờ anh…”

Hắn mượn cơ hội cảm tạ, vô cùng tự nhiên tiến lên một bước, vươn tay muốn bắt tay cùng đối phương nhưng lại bị người nọ lanh tay lẹ mắt tránh né, lùi thoăn thoắt về phía sau, tựa hồ rất chán ghét việc đụng chạm cơ thể.

“…”

Ôn Giản Ngôn chớp mắt: “Quất Tử Đường?”

“?!” Quất Tử Đường ngạc nhiên biến sắc: “… Sao cậu nhận ra tôi?”

Trong top 10 đứng đầu, người duy nhất Ôn Giản Ngôn quen là Quất Tử Đường. Hắn không cảm thấy sẽ có kẻ nào nhàn rỗi nhàm chán ra tay giúp mình, thậm chí còn cảnh báo hắn ai nguy hiểm. Hơn nữa, mặc dù đối phương cũng đổi vẻ ngoài như hắn, song thái độ quen thuộc không thể dễ dàng che đậy.

Ngoài ra, Quất Tử Đường khác Ôn Giản Ngôn – con tắc kè hoa giỏi ngụy trang. Dù rằng thay đổi diện mạo nhưng một vài chi tiết, động tác ở khóe mắt, đuôi lông mày lại không điều chỉnh, Ôn Giản Ngôn rất giỏi quan sát những chi tiết nhỏ, cộng thêm hành động sạch sẽ quá độ mang tính biểu tượng…

Về cơ bản còn ai trồng khoai đất này.

“Bí mật.” Ôn Giản Ngôn cười híp mắt.

Quất Tử Đường: “…”

“Xuỳ, ai thèm biết.”

Ôn Giản Ngôn quay đầu nhìn hướng biến mất của gã Thợ Hồ, đoạn hỏi: “Vì sao cô có thể thay đổi ngoại hình trong Hội Đồng Bí Mật.”

“Thành viên chính thức đều có thể thay đổi.”

Quất Tử Đường bĩu môi: “Chẳng qua bọn tôi không thường xuyên dùng, dù sao cũng chẳng khác nhau là mấy.”

Điều này đúng là sự thật.

Theo cấp bậc tăng cao của streamer, chi phí thay đổi ngoại hình tiến vào phó bản cũng tăng, nếu sau này Ôn Giản Ngôn muốn thay đổi ngoại hình tiến vào phó bản, e là chi phí sẽ cao hơn ít nhất 20 lần so với phó bản [Cao ốc Xương Thịnh]. Cho dù hắn có phá của thì cũng không nỡ vứt một khoản tích phân lớn chỉ để thay đổi ngoại hình.

Điều này có khi càng chuẩn hơn với đám streamer top 10. Do đó đối với bọn họ, việc có sử dụng thay đổi ngoại hình trong đại sảnh streamer hay không kỳ thật không quan trọng, bởi vì chỉ cần tiến vào phó bản sẽ quay trở lại bộ dạng ban đầu.

Ôn Giản Ngôn như nhận ra điều gì:

“Thế nên lần này cô đổi ngoại hình chủ yếu là để lừa tôi à?”

Theo hiểu biết của hắn, đã rất lâu rồi top 10 streamer không bị thay thế. Nói cách khác, diện mạo của nhau đã không phải điều bí mật giữa họ, vì vậy, lần này Quất Tử Đường tiêu xài hoang phí thay đổi ngoại hình tiến vào đây, e là mục đích chỉ có một. Đó chính là… trả thù cú lừa của hắn trong phó bản trước, khiến hắn nếm thử cảm giác bị người ta dùng vẻ ngoài lừa gạt.

Quất Tử Đường: “…”

Mặc dù không nhận được câu trả lời khẳng định của đối phương, song Ôn Giản Ngôn cũng không truy vấn thêm nữa. Hắn hiểu ý bỏ qua chủ đề: “Tóm lại, cảm ơn cô đã giúp tôi giải vây.”

Chàng trai chớp mắt nom có vẻ rất chân thành: “Cảm ơn cô.”

Tuy nhiên hành vi EQ cao ấy lại không làm Quất Tử Đường vui vẻ.

“…” Cô nhìn chằm chằm chàng trai bên cạnh không nói lời nào, cuối cùng thốt lên bằng giọng điệu âm u: “Biết không, cậu còn đáng ghét hơn cả lần trước.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.