Edit: Fang
Beta: Wendy
Bồ Thính Xuân đang nghĩ xem nên làm thế nào, chắc hẳn vũ khí quan trọng như vậy không thể cứ thế để lại chỗ cô ấy, nhưng nếu mỗi lần cô lấy đi rồi mang trở lại thì sẽ làm gián đoạn tiến trình dung hợp của cô ấy, hơn nữa ngày nào Tô tiểu thư cũng chạy tới chạy lui rất phiền toái.
Ai ngờ một giây sau liền nghe thấy câu nói này của cô.
“Để… Để lại chỗ của tôi?”
“Làm sao?”
“… Sao sao sao… sao nó có thể để lại chỗ của tôi?”
“Cô là thợ rèn, rèn vũ khí, vũ khí để lại chỗ cô không phải là chuyện bình thường sao?”
“Nhưng mà… Nhưng mà… Nhưng mà nó không giống nhau?”
Cấp bậc của nó quá cao!
“Một cái vũ khí mà thôi, không cần căng thẳng.”
Bồ Thính Xuân: “…”
Không căng thẳng sao được!
“Lỡ như xảy ra chuyện gì…”
“Cả ngày cô ở trong tòa nhà này thì có thể xảy ra chuyện gì.” Ngân Tô nhìn ông chủ Khang: “Phải tin tưởng ông chủ của cô sẽ bảo vệ cô thật tốt.”
Bồ Thính Xuân nhìn Khang Mại một cái, người ta nhìn thôi đã thấy Khang Mại là một ông chủ rất hung dữ, bình thường thực ra cũng không dễ nói chuyện, lúc nào cũng xị mặt, chỉ có lúc Tô tiểu thư xuất hiện thì anh ta mới ôn hòa một chút.
Nhưng khoảng thời gian này Bồ Thính Xuân ở đây, quả thực sống rất yên ổn.
Ông chủ cho phép cô ấy có sở thích của mình, sẽ sắp xếp người đưa cô ấy vượt phó bản, giúp cô ấy tìm nguyên liệu.
Những người khác tìm cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058191/chuong-516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.