Edit: Fang
Beta: Wendy
Hai người chưa trò chuyện chưa được bao lâu, Bồ Thính Xuân đã xuất hiện trong phòng họp.
“Tô tiểu thư, cô có tổng cộng hai viên tinh thạch thuộc tính, có thể thêm vào đạo cụ. Nhưng chỉ được chọn một, một cái là nuốt chửng, một cái là đóng băng, cô muốn giữ lại cái nào?”
Bồ Thính Xuân nói xong, tập trung tinh thần đợi đáp án của Ngân Tô.
“Không thể chọn cả hai sao?” Người trưởng thành việc gì phải chọn.
Bồ Thính Xuân lắc đầu: “Không được, chỉ có thể giữ lại một thuộc tính.”
Ngân Tô: “…”
Đây chẳng phải là đang làm khó người trưởng thành sao?!
Nghe thuộc tính đóng băng có vẻ rất rõ ràng, còn về nuốt chửng… nuốt chửng cái gì?
Nết tò mò đáng chết…
“Nuốt chửng đi.”
“Được, tôi sẽ giữ lại thuộc tính nuốt chửng giúp cô.”
…
…
Thành phố An Lạc.
Trong một ngôi biệt thự đơn độc nào đó, Ngu Chi trợn mắt nhìn vị khách không mời mà đến đang chiếm cứ bàn ăn của mình và ăn uống thoải mái.
Cô ấy không ngờ thứ này lại thật sự có thể ra ngoài theo mình.
Vậy tức là gì?!
Ngu Chi ra khỏi trò chơi, đến bây giờ tay chân vẫn còn tê dại, cả người lạnh toát.
“Cô nhìn tôi làm gì? Cô không ăn à?” Vị khách không mời mà đến dùng tay để ăn một cách mất hình tượng, còn không quên chào hỏi Ngu Chi.
Ngu Chi nắm chặt bàn tay buông thõng bên người lại: “Đây là nhà tôi.”
Đây là quái vật đấy!
Mặc dù… cuối cùng anh ta đã giúp mình.
Nhưng Ngu Chi sẽ không cảm kích, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/5058190/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.