Edit: SCR0811
Chân trước Dung Phỉ vừa tới cửa, chân sau Dư Thiến đã theo vào.
“Ủa… sao cảnh sát Dư lại tới đây?”
Nhìn thấy Dư Thiến, ai nấy đều sửng sốt.
“Chào mọi người.” Từng có dịp tiếp xúc mấy lần, Dư Thiến đã khá quen thuộc với nhà họ Dung. Cô đưa quà tặng cho Dung Phỉ rồi tự mình kéo ghế ngồi xuống: “Vết thương có nặng không? Hồi phục sao rồi?”
Ba Dung, mẹ Dung ngỡ cô lại thay mặt nhà họ Trương tới làm thuyết khách, trầm mặt.
Mẹ Dung nói: “Cảnh sát Dư yên tâm, nếu nhà họ Trương đã chịu bồi thường, chúng tôi cũng không đến mức cắn chặt không buông. Truyền xong bình dịch này, chúng tôi sẽ làm thủ tục xuất viện ngay, không gây thêm phiền phức cho các cô đâu.”
“Mọi người hiểu lầm rồi.” Dư Thiến đoán ngay được là họ hiểu sai, vội giải thích: “Hôm nay tôi đến không phải vì vụ tranh chấp, chỉ muốn đến thăm mọi người, tiện thể tìm Dung Phỉ có chút việc.”
Dư Thiến nói thế, sắc mặt nhà họ Dung mới dịu xuống.
Mẹ Dung mau chóng phát huy khả năng trở mặt như trở bánh tráng của mình, cười tươi như hoa: “Ôi, cảnh sát Dư trăm công nghìn việc còn nhín thời gian để đến đây, thật ngại quá!”
“Bạn bè với nhau có gì phải ngại, mọi người không cần khách khí với tôi đâu.” Dư Thiến chỉ hơi nhíu mày với tốc độ lật mặt thần sầu của mẹ Dung, không để trong lòng.
“Ai yo, hôm nay ít nhiều cũng nhờ cảnh sát Dư giúp đỡ, không thì với sức của mình lão, nhà kia chưa chắc đã chịu bỏ tiền. Hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-chang-quy-dep-trai-ben-canh/423905/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.