Cố Hoài Ninh đến Kinh Sơn, lúc này đã qua giờ ăn sángcủa đơn vị.
Anh đẩy cửa phòng bước vào, chiến sĩ thông tin Tiểu Lýđang quét tước dọn dẹp vệ sinh trong phòng, nhìn thấy anh đến mặt cậu ta khônggiấu nổi vẻ kinh ngạc. Cố Hoài Ninh đang vui vẻ, trên môi lộ ra một nụ cười gậtđầu với Tiểu Lý, kéo ghế ra ngồi xuống.
"Hôm nay có việc gì không?"
Tiểu Lý trên tay cầm chiếc khăn lau, ngập ngừng trảlời: “Không ạ, không có gì.."
Tuy ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng cậu chiếnsĩ thì đang lầm bầm, sự kiện lớn nhất chính là việc kia của anh chứ làm gì còncó việc nào khác lớn hơn. Nhưng thấy tâm trạng vui vẻ của đội trưởng, cậu lạikhông dám nói ra, may mà Cố Hoài Ninh chỉ vô tình hỏi, nghe nói vậy thì khoátkhoát tay cho cậu ta đi ra ngoài.
Tiểu Lý đi ra ngoài chưa kịp đóng cửa lại thì TriệuKiền Hoà đã bước vào, mũ cầm ở trên tay. Hôm nay thời tiết rất đẹp, mặt trờichiếu ánh nắng ấm áp xua bớt đi cái giá lạnh của mùa đông, không gian bừng lênsáng lạn, vậy mà mặt Triệu Kiền Hoà lại u ám buồn rầu, Cố Hoài Ninh nhịn khôngđược lại liếc nhìn anh thêm mấy lần.
"Sao vậy?"
Triệu Kiền Hoà thấy trên bàn có ly nước lọc để sẵnliền bưng lên uống một hơi, xong chậc chậc miệng nói, "Lạichuyện về nhà chứ còn chuyện gì nữa. Ba mẹ mình liên tục gọi điện thoại giụcvề, tuy nói là về ăn Tết, sum họp gia đình, nhưng mục đích chính là về để đixem mắt, mình còn lạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-anh-dong-chi-trung-ta/2522106/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.