Vào lúc mộtmộth đêm dưới lầu vang lên tiếng dừng xequen thuộc, Lương Hoà ngồi trên ghế sô pha im lặng lắng nghe từng tiếng độngvọng lên. Sau đó qua thêm một lát, ngoài cửa có tiếng mở khoá, cô buông gối ômxuống nhìn ra, vừa vặn nhìn thấy nửa khuôn mặt nghiêng một bên của anh. Anhxoay người lại, Lương Hoà không kịp phản ứng tránh đi, hai người nhìn thấynhau.
"Vẫn chưa ngủ sao?" Cố HoàiNinh hơi nhíu mày, thay giày bước vào phòng khách.
Lương Hoà định trả lời, bỗng nhiên ngửi được hơi rượutoả ra từ người anh, liền hỏi, "Anh uống rượu à?"
"Ừ." Cố HoàiNinh ngồi phịch xuống ghế, tay xoa xoa đầu lông mày, ánh đèn trên tường hắtxuống mờ mờ, nhưng vẫn không che được vẻ mệt mỏi toát ra từ trong đôi mắt anh.
Lương Hoà ngồi trên ghế lẳng lặng nhìn một lát, cuốicùng cô dịch lại gần vươn tay cởi bỏ cúc áo cho anh. Cặp lông mày đang cau củaanh thoáng giãn ra, Lương Hoà rụt tay về ngồi trở lại chỗ cũ, nhưng anh lại thòtay ôm chặt lấy eo cô, kéo sát vào người. Cố Hoài Ninh ôm rất chặt, đầu cúixuống tựa vào trên vai cô. Động tác đó khiến Lương Hoà ngây người ra, một lúclâu sau cô mới hỏi khẽ, "Sao lại uống nhiều nhưvậy?"
"Ừm, uống một chút, đi cùng chú Haigặp mấy người bạn cũ." Anh cũng trả lời rất nhẹnhàng, giọng nói có vẻ kìm chế, anh vốn dĩ có bệnh dạ dày, uống rượu vào lậptức sẽ xót ruột và âm ỉ đau.
Lương Hoà nhìn thấy động tác ấn bụng của anh, liềnnói,"Để em đi lấy nước mật ong, uống vàosẽ bớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-anh-dong-chi-trung-ta/2522104/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.