Sáng hôm sau vừa ngủ dậy Lương Hoà đã nhận được điệnthoại của mẹ chồng. Cô vừa ngạc nhiên vừa khẩn trương trong lòng, một tay cầmđiện thoại một tay siết chặt bàn chải đánh răng, đứng giữa phòng khách nghe bànói chuyện.
Bà nói cũng không lâu lắm, chỉ hỏi tình trạng sức khoẻcủa Cố lão gia mấy hôm nay như thế nào, qua ý tứ của bà Lương Hoà mới biết mấyhôm trước khi đi ông không được khoẻ, đến đây vẫn mang thuốc theo để uống. Vậymà cô không biết gì hết. Nghĩ vậy Lương Hoà cảm thấy hơi xấu hổ, may mà mẹchồng không nói gì, bà chỉ dặn cô thỉnh thoảng nhắc ông uống thuốc đúnggiờ và giữ gìn sức khoẻ. Lương Hoà vâng vâng dạ dạ đáp lời.
Sau cùng, bà trầm ngâm một lát mới mở miệng hỏi, "SắpTết rồi, có nghỉ phép được vài ngày để về không con?"
Lại là vấn đề này nữa. Lương Hoà đứng thần ra suy nghĩxem nên trả lời bà như thế nào. Một điều lạ lùng là trước mặt ba chồng côhoàn toàn có thể vòng vo đánh trống lảng được, nhưng một khi đã gặp mẹ chồngthì cô lại không dám nói gì hết, chẳng nhẽ là sợ bà đến thế ư? Lương Hoà vừanghĩ vẩn vơ kiểm điểm bản thân vừa tìm lí do để thoái thác vấn đề bà vừa nêu,chưa kịp nói gì điện thoại đã bị Cố Hoài Ninh cầm đi, cô xoay người lại nhìn,anh đứng phía sau cô, cơ thể rắn chắc cao ráo, khuôn mặt vừa ngủ dậy trông đẹptrai vô cùng.
Cái cách anh đối phó với mẹ luôn không thay đổi, nóihai ba câu liền đã chuyển được đề tài câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chao-anh-dong-chi-trung-ta/2522101/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.