Đặng Minh Tiến như chết lặng, anh làm sao không biết trong lời nói kia có bao nhiêu đau đớn chứ.
- Được! Lát nữa tớ sẽ đặt vé máy bay!
Bà Lee đứng ngoài cửa phòng, đôi mắt ngập tràn áy náy. Đưa tay lên gõ cửa phòng, bà nói:
- Mẹ vào được không?
Đặng Minh Tiến không nhìn về phía sau, chỉ để lại một câu.
- Vâng!
Bà Lee bước vào trong, tới cạnh giường bệnh nắm lấy tay cô.
Nguyễn Thanh Nhi sợ hãi rụt tay lại, vùi sâu vào lòng anh.
- Con biết bác và cô ấy không thích con! Nhưng tại sao lại làm như vậy với con? Kể cả khi cô ấy khiến con thành ra thế này, bác vẫn không có ý kiến?
- Không phải! Con hiểu lầm rồi! Ji Hoon đã đuổi cô ta ra khỏi nhà, bác cũng đồng ý với quyết định của thằng bé!!
Người phụ nữ vội vã giải thích, chăm chú nhìn cô gái đang run rẩy trong lòng anh.
" Nhi Nhi... "
- Mẹ! Mẹ đừng làm cô ấy sợ!
Bà nhìn con trai mình, lại nhìn cô, thở dài bất lực.
Dỗ dành đến nửa ngày, cuối cùng cô cũng ăn hết bát cháo.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Đặng Minh Tiến nhanh chóng cầm lên, vừa nhìn thấy tên người gọi lại trở nên do dự.
- Ai vậy?
Người con trai e ngại nhìn cô, đôi môi mấp máy.
Nhận được tín hiệu của anh, Nguyễn Thanh Nhi thất thần một lúc mới đưa tay ra.
" Đưa cho tớ! "
Anh làm sao dám làm trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ve-si-si-tinh-va-co-chu-nho-ngay-tho/2964382/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.