Một tiếng sau
- Lão đại!
Vừa nghe thấy tiếng gọi của cô, Vương Thiên Phong bỏ tập tài liệu trên tay xuống bàn, đứng lên bước về phía cô.
- Em thấy trong người sao rồi!
- Em cảm thấy rất khó thở!
Nguyễn Thanh Nhi nhìn anh, khuôn mặt trắng bệch.
Vương Thiên Phong quay người, nhanh chóng chạy ra ngoài.
15 phút sau, bác sĩ quay lại nhìn anh, thở dài bất lực.
- Cậu Vương! Sức khỏe của cô ấy hiện giờ rất yếu, anh nên chú ý tới cô ấy nhiều hơn.
- Tôi biết rồi! Cảm ơn bác sĩ!
- Không có gì. Đây là trách nhiệm của tôi!
Dứt lời, vị bác sĩ kia rời đi, còn anh ngồi xuống ghế sofa, khoanh tay trước ngực, vẻ mặt đầy bất lực nhìn cô, rồi lại thở dài.
Chắc phải nhanh chóng khiến cậu cả nhà họ Đặng sáng mắt ra thôi.
- Đừng nghĩ nhiều nữa! Nghỉ ngơi lấy lại sức đi. Sau đó em muốn gì anh cũng chiều theo em!
Vương Thiên Phong nhìn cô gái đang thất thần nhìn lên trần nhà, giọng nói khàn khàn.
" Được chứ? "
Nguyễn Thanh Nhi không đáp, cứ im lặng như thế.
Hai tháng sau
Vương Thiên Phong đứng trước mặt anh, vẻ mặt như muốn đánh người.
- Lão đại! Em làm gì sai sao? Sao anh nhìn em..
- Ừ!
5 giờ chiều, Nguyễn Thanh Nhi trở về biệt thự của anh.
Jeon Heun vừa nhìn thấy cô, vẻ mặt hiện lên sự đắc ý.
- Cô cố chấp thật đấy! Anh ấy đã nói như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ve-si-si-tinh-va-co-chu-nho-ngay-tho/2964370/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.