Với lại hôm nay có một ca phẫu thuật vào buổi chiều, em sẽ làm ca này, còn chị ở lại phòng đi!
?
Cậu nói với cô những lời này có ý nghĩa gì?
Cậu không nói thì cô đâu có biết!
Nói cho cô biết rồi lại không cho cô vào phòng phẫu thuật, thế thì khác gì nhau?
Nguyễn Thanh Nhi giương mắt lườm cậu, Hạ Thiên Nam nhìn cô, nụ cười trên môi trở nên xấu xa.
- Tên vô sỉ!
Người con gái ngồi trên ghế sofa nhìn ra cửa, miệng lẩm bẩm.
Cả nửa buổi sáng còn lại, cô ngồi trong phòng với đống rubik mà khi xếp lên còn cao hơn cả cô.
Đến 11 giờ trưa, cô đã giải gần trăm khối rubik có trong phòng, lại chán nản nằm trên ghế sofa, mở miệng mắng cậu.
- Đồ xấu xa!
~Cạch
Nguyễn Thanh Nhi giật mình ngồi dậy, mở to mắt nhìn về phía cửa phòng.
- 92 khối rubik trong phòng này không thỏa mãn được chị à?
- Không!
Khuôn mặt điển trai của cậu trở nên xám xịt. Bước tới bàn làm việc của mình, treo áo lên móc.
- Đi ăn thôi! Bác sĩ An đã xong rồi!
Người con gái hớn hở gật đầu, chạy vọt ra khỏi phòng.
- Chị hai!
Khoảng sân giao nhau giữa khoa ngoại và khoa nhi, cô khoác lấy tay chị gái, cúi đầu thì thầm.
" Hình như bác sĩ Hạ muốn bao chúng ta thì phải! "
- Hình như bác sĩ Hạ muốn bao chúng ta thì phải!
Hạ Thiên Nam ở phía sau, lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ve-si-si-tinh-va-co-chu-nho-ngay-tho/2964362/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.