Sau khi ăn sáng, cô trở về trường.
- Ài! Nhầm rồi! Mày bị đuổi học rồi mà Nhi. Còn tới đây làm gì?
Tự nói với chính mình như thế, cô quay lưng rời khỏi cổng trường.
Bị đuổi học ở đây cũng không sao, vì cô đâu có thiếu bằng đại học đâu. Trường cao đẳng này.. căn bản là học cho vui.
Quay xe trở về công ty, cô lên thẳng phòng chủ tịch.
- Vương tổng! Anh có việc cho em làm không?
Vương Thiên Phong từ đống hồ sơ ngẩng đầu lên nhìn cô, qua một khắc ngơ ngác, anh bật ra tiếng cười khẽ.
- Có! Xử lý và sắp xếp lại số hồ sơ này!
Ngón tay thon dài gõ nhẹ lên đống hồ sơ ở góc bàn, thanh âm trầm trầm vang lên.
- Vâng!
Nguyễn Thanh Nhi gật đầu, ôm lấy số hồ sơ trên bàn, quay người trở về phòng làm việc của mình.
Cục điều tra Liên bang
- Cục trưởng, tình hình của California hiện giờ rất bất ổn! Chúng tôi thiếu một người dẫn dắt đội quân!
Một cảnh sát bước vào phòng, giọng nói khẩn trương.
- Tôi biết rồi! Cậu ra ngoài đi!
- Vâng!
Cục trưởng nhìn chiếc điện thoại trên bàn, do dự rất lâu, cuối cùng nhấc máy lên.
Đặng Minh Tiến đang cặm cụi trong đống dự án đầu tư của công ty, hoàn hồn lại sau tiếng chuông điện thoại.
Khi cục trưởng nghĩ rằng anh sẽ không nghe máy, đầu dây bên kia đã đáp lại.
- Cháu nghe đây ạ!
- Ali! Không biết chú có làm phiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ve-si-si-tinh-va-co-chu-nho-ngay-tho/2964364/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.