Ông Nguyễn bật cười.
- Thế con tính cho chồng tương lai của mình chịu cực khổ lâu như thế à?
- Chừng nào cưới thì con cho, còn không thì hắn phải nhịn tới khi bé con được 3 tháng tuổi mới được!
Đặng Minh Tiến ngơ ra một chút, rồi lại phản đối kịch liệt.
- Không được! Tới lúc đó chẳng phải là hại anh rồi sao...
..
- Anh cảnh sát của chúng tôi hôm nay thất tình à? Sao cứ ngồi thẫn thờ trước cửa sổ thế!
Trần Bảo Nam - bạn thân của anh bước tới bên cạnh, khoác lấy vai anh.
- Ngày mai tôi qua Mỹ, mà bụng cô ấy đã lớn lắm rồi!
Biết được chuyện anh đang trăn trở, cậu phì cười.
- Cậu lo cái gì? Ở đây còn bác sĩ Hạ, còn Đoàn thiếu và cả tôi ở đây mà..!
- Phải rồi! Đã lâu rồi không thấy Vinh!
Đặng Minh Tiến như chợt nhớ ra điều gì đó, nhướn mày hỏi cậu.
- Tên đó suốt ngày chỉ có ăn ngủ với đống hồ sơ vụ án thôi! Mới nhận ba vụ nữa, hôm qua lên Thái rồi!
Trần Bảo Nam lắc đầu ngán ngẩm, điềm đạm đáp.
" Nhưng mà cậu yên tâm! Tuy rất bận rộn nhưng tai mắt của cậu ta cho nào cũng có mặt ở khắp mọi nơi! "
- Thế thì tốt!
- Sáng mai cậu đi luôn à?
Trần Bảo Nam quay người bước về phía bàn tiếp khách, ung dung ngồi xuống.
- Không! Chiều mai! Sáng mai tôi đưa Nhi Nhi đi khám thai.
Người con trai ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ve-si-si-tinh-va-co-chu-nho-ngay-tho/2964358/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.