15 phút sau, Vương Thiên Phong mang về phòng bệnh một cốc cháo, một túi đồ của cô.
Nguyễn Thanh Nhi nhìn túi đồ lớn trên tay anh liền phì cười, giọng nói ngập ngừng, run rẩy.
- Em chỉ nhờ anh mua cho em hộp sữa thôi mà!
- Em uống sữa có no được không hả?
Mở túi đồ anh mua, bên trong còn có hạnh nhân, sữa chua và nho khô.
Người con gái bất ngờ tới há miệng, hí hửng nhìn anh.
- Sao anh biết mà mua những thứ này vậy? Toàn là đồ ăn giúp phụ nữ phục hồi sau sinh mổ không đó!
- Anh hỏi chị dâu của em!
- Ồ! Ra là xin kinh nghiệm của bà mẹ quốc dân!
Vương Thiên Phong lườm cô một cái. Ý này rõ ràng là đang coi thường anh.
- Vậy em có tin không cần sự trợ giúp của cô ấy anh vẫn làm được không?
Nguyễn Thanh Nhi vớ lấy quả nho bỏ vào miệng, vô tư đáp:
- Anh nói gì vậy?! Tất nhiên là em không tin rồi!
Khuôn mặt kia bỗng đen như đst nồi.
Bị khịa à? Anh cay không?
Cay chứ!
Anh có làm được gì không?
Không!
- Em giỏi lắm!
Nguyễn Thanh Nhi ngửa đầu ra phía sau bật cười, cơn đau ở dưới bụng đột nhiên truyền tới khiến cô cau mày run rẩy.
- Em muốn đi dạo một vòng! Được không?
- Nhìn xem, đến ngồi còn phải phụ thuộc vào thành giường, thì đi lại chẳng phải sẽ rất khó khăn sao?
Nguyễn Thanh Nhi bĩu môi, khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ve-si-si-tinh-va-co-chu-nho-ngay-tho/2964351/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.