Washington D.C
Bước vào phòng bệnh nồng nặc mùi thuốc sát trùng, cô lại chỉ để tâm đến người đang nằm trên giường bệnh kia.
Nguyễn Thanh Nhi bước tới ngồi xuống cạnh giường bệnh, nắm lấy bàn tay băng bó kín mít, giọng nói khàn đặc.
- Cậu hứa với tớ điều gì cậu nhớ không?
Đặng Minh Tiến vừa định bước qua cầu Nại Hà, đôi chân đột nhiên dừng bước.
" Cậu hứa sẽ ở bên cạnh tớ đến răng long đầu bạc! Cậu hứa sẽ không bỏ tớ ở lại một mình! "
" Tớ rất sợ cơn đau tim, nhưng tớ không kiềm chế được! "
Dứt lời, Nguyễn Thanh Nhi bật khóc nức nở, tiếng khóc đầy đau đớn của cô khiến anh như chết lặng. Đặng Minh Tiến lùi lại hai bước, xoay người nhìn về phía nhân gian.
Tiếng khóc của cô đối với anh là một thứ vũ khí vô cùng tàn nhẫn, làm sao anh có thể chống lại?
- Ji Hoon!
Đặng Minh Tiến nhìn người đàn ông vừa phát ra tiếng nói, im lặng một lúc lâu.
- Diêm Vương...!
- Ta cho con lựa chọn!
Người đàn ông quay lưng về phía anh, ánh mắt dấy lên ưu phiền.
" Rất nhiều lần Nhi Nhi đứng trên chiếc cầu này mà nhìn về phía dương gian, rồi tự làm đau chính mình. "
- Người nói vậy có nghĩa là..cô ấy đã tới đây rất nhiều lần?
Người đàn ông kia gật đầu. Hơi thở của anh trở nên nặng nề.
- Mỗi khi con không có ở nhà, khi lên cơn đau tim Nhi Nhi đều không thể tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-ve-si-si-tinh-va-co-chu-nho-ngay-tho/2964352/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.