Đặng Minh Tiến vừa định bước qua cầu Nại Hà, đôi chân đột nhiên dừng bước.
" Cậu hứa sẽ ở bên cạnh tớ đến răng long đầu bạc! Cậu hứa sẽ không bỏ tớ ở lại một mình! "
" Tớ rất sợ cơn đau tim, nhưng tớ không kiềm chế được! "
Dứt lời, Nguyễn Thanh Nhi bật khóc nức nở, tiếng khóc đầy đau đớn của cô khiến anh như chết lặng. Đặng Minh Tiến lùi lại hai bước, xoay người nhìn về phía nhân gian.
Tiếng khóc của cô đối với anh là một thứ vũ khí vô cùng tàn nhẫn, làm sao anh có thể chống lại?
- Ji Hoon!
Đặng Minh Tiến nhìn người đàn ông vừa phát ra tiếng nói, im lặng một lúc lâu.
- Diêm Vương...!
- Ta cho con lựa chọn!
Người đàn ông quay lưng về phía anh, ánh mắt dấy lên ưu phiền.
" Rất nhiều lần Nhi Nhi đứng trên chiếc cầu này mà nhìn về phía dương gian, rồi tự làm đau chính mình. "
- Người nói vậy có nghĩa là..cô ấy đã tới đây rất nhiều lần?
Người đàn ông kia gật đầu. Hơi thở của anh trở nên nặng nề.
- Mỗi khi con không có ở nhà, khi lên cơn đau tim Nhi Nhi đều không thể tự uống thuốc!
Đặng Minh Tiến gật đầu, anh hiểu rồi.
- Cô ấy vẫn vậy! Vẫn không thể tự lo cho bản thân!
- Chính vì vậy ta mới không ép con ở lại đây! Dù sao đây cũng chỉ là sự cố.
Tiếng khóc của cô đột nhiên ngưng lại, khiến anh hoảng loạn một phen.
- Diêm..Diêm Vương?
- Con bé trở dạ rồi!
Trần gian tràn ngập ánh sáng, bên trong căn phòng kia còn vang lên tiếng hét đầy đau đớn. Khoảng 20 phút sau, Nguyễn Thanh Nhi ngất lịm đi.
- Sản phụ bất tỉnh rồi! Lập tức lấy ý kiến của gia đình về việc mổ lấy thai!
- Nhưng hiện tại cô ấy không có người nhà ở đây!
Tất cả những người có mặt trong phòng sinh đều ngỡ ngàng, giây phút nguy cấp như vậy, làm gì còn ai có thể suy nghĩ được nữa chứ!
Cánh cửa phòng sinh bị đẩy ra, nam nhân một thân mặc quân phục đứng trước cửa phòng.
- Tôi sẽ kí giấy cam kết!
Mọi người nhìn nhau, một y tá sau khi có lệnh của cấp trên, nhanh chóng chạy ra khỏi phòng.
2 tiếng sau đó, ca mổ kết thúc, Nguyễn Thanh Nhi được chuyển tới phòng hồi sức.
Tiếng cửa phòng vang lên, đáp lại đó là giọng nói trầm thấp của anh.
- Vào đi!
- Chào anh! Phiền anh đi đóng viện phí cho bệnh nhân giúp tôi!
Vương Thiên Phong gật đầu, cũng không nói gì.
Trong phòng bệnh 413, sau khi cô được đưa ra khỏi phòng, y tá liền khám cho anh.
- Bệnh nhân chuyển biến rất tốt!
...
- Lão đại! Anh ấy sao rồi?
- Cậu ấy ổn nhiều hơn rồi! Nhưng bác sĩ nói, vì bị chấn thương rất nặng nên trong thời gian tới sẽ không thể tỉnh lại được!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]