Không nghĩ tới buổi tối phòng khám bệnh của bệnh việncũng sẽ có nhiều người như vậy, Tô Trí Nhược đứng xếp hàng lấy số hiệu rồi trởlại trong xe, Lục Tiểu Phong đang dựa vào cửa kính xe im lặng nhìn ra ngoài cửasổ. Bởi vì bị gió tối thổi, gương mặt của cô ấy ửng hồng đặc biệt, màu sắc đôimôi càng thêm tươi đẹp, liếc mắt một cái thấy đầy đủ biểu hiện của bệnh.
“Tại sao lại mở cửa sổ ra?” Tô Trí Nhược cúi người quađem đóng cửa sổ xe lại: “Số hiệu đã lấy xong rồi, xuống xe đi.”
Cửa sổ vừa mới đóng lại, Lục Tiểu Phong lập tức lại mởra: “Tôi lại dễ bắt nạt như vậy sao, đã nói không cần đến bệnh viện, ngày trướcmỗi lần như vậy tôi đều ở nhà chịu đựng được, uống thuốc xong ngủ một giấc làkhỏe.”
“Có lẽ không đến bệnh viện cung sẽ khỏe, nhưng cô cóbiết có rất nhiều nguy cơ hay không?” Cửa sổ vừa mới mở ra, Tô Trí Nhược lậptức đóng lại: “Khi còn bé tôi sốt tới bốn mươi mốt độ cũng không chịu đến bệnhviện, sau đó ba tôi vẫn khiêng tôi đến bệnh viện, bác sĩ nói nếu đến chậm mộtchút có lẽ ý thức sẽ bị sốt cơn sốt chạy vào, huống hồ bây giờ lại có dịch bệnhgì đó, đây chính là chết người.”
“Tôi không sợ chết.”
“ Cô không sợ chết, nhưng mà tôi sợ.”
“Vì sao phải bắt tôi làm chuyện mà tôi không muốn? Anhlàm gì tôi đều nhường nhịn anh, anh không thể nhường nhịn tôi một lần sao?” LụcTiểu Phong thở hồn hển, sau khi nói xong lại ho tiếp một đợt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-to-dai-chien-bach-cot-tinh/2787290/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.