Khi Lục Tiểu Phong về đến nhà, Tô Trí Nhược đang ngồiở trên ban công không biết đang làm cái gì, trong nhà không bật đèn, TV lại tựnói một mình. Nhưng mà vừa vào cửa phả vào mặt là sự tĩnh lặng.
“Tôi đã về.” Lục Tiểu Phong một bên cởi giày, một bênbật đèn lên.
Người ở trên ban công một lát sau mới có phản ứng, TôTrí Nhược đứng lên, anh ta dựa vào khung cửa bên cạnh, phía sau là một khoảngbóng đêm, không thấy rõ được vẻ mặt.
“Tôi có chút không khỏe, đi nghỉ trước.” Lục TiểuPhong mệt chết đi được, không có hơi sức nói thêm điều gì, lê bước mở cửaphòng.
“Chờ một chút.”
Lục Tiểu Phong quay đầu lại: “Có chuyện gì sao? Nếunhư có chuyện, có thể để ngày mai nói hay không, hôm nay tôi thật sự khôngkhỏe.”
Tô Trí Nhược từ trong bóng tối đi ra, vẻ mặt có chútthận trọng: “Tôi đã chuẩn bị cơm tối, ăn xong rồi hay đi nghỉ ngơi.”
“Không được, thật sự tôi rất mệt.”
Tô Trí Nhược ngăn cô lại, khăng khăng nói: “Vì mệt,nên phải ăn cơm. Chắc cô chưa có ăn cơm qua, tôi thấy anh ta không có đưa côvề.”
“Hôm nay tôi không đói bụng, thật xin lỗi.” Lục TiểuPhong day nhẹ huyệt thái dương mệt mỏi nói.
“Không phải đi gặp Liêu Khả Nham sao, làm gì mà khiếncô mệt mỏi như vậy?”
“… Say xe thôi.”
Tô Trí Nhược vừa muốn mở miệng, chuông điện thoại diđộng vang lên dồn dập, anh ta không kiên nhẫn bắt máy điện thoại: “Alo, uhm…uhm, bây giờ? Được.”
Hắn ngắt di động nhíu nhíu mày:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-to-dai-chien-bach-cot-tinh/2787288/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.