Lưu Tào Khang khom người đáp lễ: “Tiền bối không cần phải làm vậy, như thế tổn thọ vãn bối lắm!”
Ông Dương đứng thẳng người dậy, nhìn Lưu Tào Khang chăm chú, tỏ vẻ khen ngợi: “Được, được, được lắm! Cậu Lưu thân là con trai duy nhất của Phó thị trưởng Lưu, làm ra cống hiến to lớn cho giới y học Á tộc ta, chẳng những không kiêu ngạo mà còn vô cùng khiêm tốn, thái độ kính trọng tiền bối!”
“Được, được, Phó thị trưởng Lưu có một đứa con trai rất giỏi! Tôi dám khẳng định rằng, sau này thành tựu của cậu Lưu sẽ hơn cả ba cậu!”
Bây giờ ba của Lưu Tào Khang đã chắc chắn sẽ được thăng chức, ông Dương khẳng định Lưu Tào Khang có thể vượt qua ba của anh ta, vậy chẳng phải là sẽ thăng lên tỉnh sao?
Ông Dương này đúng là mạnh miệng!
Như thế có thể thấy ông Dương thật sự rất xem trọng Trình Kiêu!
Những người khác trong đại sảnh cũng đồng loạt gật đầu, khen ngợi Lưu Tào Khang: “Cậu Lưu đúng là rồng giữa người thường!”
“Cậu Lưu sau này chắc chắn sẽ có tiền đồ xán lạn!”
“Sau này phát triển rồi, cậu Lưu đừng quên chúng tôi đấy!”
Lưu Tào Khang vẫn khiêm tốn đáp lễ: “Cảm ơn các vị tiền bối đã khen ngợi, không dám, không dám!”
Tôn Đại Hải cũng nhìn Lưu Tào Khang bằng ánh mắt vô cùng tán thưởng.
Dù không chú trọng gia thế của Lưu Tào Khang, thì chỉ với sự ung dung và khí thế của Lưu Tào Khang thể hiện ra, cũng có thể nói là một người xuất sắc trong những người đồng lứa rồi.
“Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-vo-dung-la-tien-ton/476469/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.