Nghe thấy Tôn Chính Tín nói như vậy, quân sư cười ha hả nói: “Một khi đã như vậy, thì chúng ta liền lên kế hoạch, đánh cho bọn họ chở tay không kịp!”
“Phải đánh như thế vậy quân sư?”
Quân sư cười cười: “Lần này chia thành ba đường, mỗi đường một trăm ngàn quân, để cho họ phân tán đội ngủ để đi phòng thủ, sau đó Tôn Thượng lặng lẽ đi vào trong một đại quân phá được sau đó trở ra, bên này ba trăm ngàn quân lấy ra hai trăm ngàn quân đi qua. Dựa vào Tôn Thượng cùng với ba trăm ngàn quân thì nhất định sẽ phá được tử sao kim!”
“Ý kiến hay!”
Tất cả mọi người đều đồng ý với phương pháp của quân sư.
Kết quả là được quân sư chỉ huy, Vương Huyền Khôi dẫn một trăm ngàn quân ở đường số một, Quốc Trượng Gia dẫn một trăm ngàn quân ở đường số hai, Mục Toàn Cơ và Lâm Bá Thiên, Dương Đỉnh Thiên, Triệu Thương Thiên, Chu Kình Thiên dẫn một trăm ngàn quân ở đường còn lại.
Sở dĩ trong đại quân của Mục Toàn Cơ nhiều tướng lĩnh cấp cao như vậy, bởi vì quân sư tính toán làm sao cho Diệp Thiên mang đại quân đánh vào Tử Kim Tinh, cho nên bố trí nhiều tướng lĩnh cấp cao như vậy, mặc khác hai đội kia lại trống không, mục đích là giả vờ tấn công và phân tán kẻ thù.
Không có cách nào khác, Công Tinh Chiến so với Thủ Tinh Chiến đánh khó khăn hơn, may mà lực lượng vừa đủ, thực lực của đối phương lại thiếu hụt, nếu như quân địch có năm trăm ngàn đại quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046863/chuong-1200.html