Chương trước
Chương sau

Vào lúc này, Hòa Thạc Vương, Huyền Phong lão tổ và Thiên Minh lão tổ, thậm chí cả một nghìn tỷ quân đội đều kinh hãi muốn chết, con ngươi như muốn nhảy ra ngoài.
Bọn họ đã chuẩn bị đầy đủ tất cả, chờ đợi những kẻ địch đến đánh, nghĩ rằng chỉ cần Lão ma Diệp không đến, người của Bắc Minh Giáo cho dù là ai đến, cũng đừng nghĩ sẽ còn sống mà đi ra, phải đem mạng sống bỏ lại nơi đây.
Nhưng họ trăm triệu lần cũng chưa bao giờ nghĩ rằng người đến không phải ai khác mà chính là Lão ma Diệp mà bọn họ sợ nhất!
Hắn ta không phải nên ở cửa truyền thống của Tử Quang Tinh để đi Tử Minh Tinh sao. Làm thế nào mà vào được cửa truyền thống của Tử Thục Tinh đi Tử Minh Tinh được chứ?
Đây là điều mà bọn họ không ngờ tới!
“Công kích! Mau công kích cho bản vương! Giết chết Lão ma Diệp! Nhanh chóng giết Lão ma Diệp!” Hòa Thạc Vương lo lắng hét lên.
Bởi vì ông ta không biết rằng Diệp Thiên sẽ đi vào từ đây, một nghìn tỷ quân sẽ nằm mai phục ở hai bên cánh cổng, một khi kích nổ Thiên Địa Bảo Giám, tất cả đều sẽ phải chết.

Cho nên hiện tại mà hạ lệnh rút lui rõ ràng là đã quá muộn, tốt hơn là để đại quân trực tiếp công kích, đánh được lần nào hay lần đó, hỏa lực của một nghìn tỷ quân cũng rất ác liệt, một khi đã đánh trúng, có thể không giết chết được Diệp Thiên nhưng cũng có thể phá vỡ pháp bảo phòng ngự trên người hắn.
Vào lúc mệnh lệnh được phát ra, Hòa Thạc Vương, Huyền Phong lão tổ và Thiên Minh lão tổ, ba người họ dẫn đầu trốn thoát.
Tuy nhiên, bọn họ còn chưa kịp chạy trốn được bao xa, đại quân vừa công kích, liền nghe thấy một tiếng nổ lớn, chấn động trời đất, một trận sóng xung kích cuồng bạo quét qua, huyết vụ giăng đầy nơi bọn họ đi qua, trong chốc lát hàng nghìn tỷ đại quân đã bị sóng xung kích hòa tan thành huyết vụ, Huyền Phong lão tổ và Thiên Minh lão tổ cũng bị sóng xung kích đánh ngã xuống đất, pháp bảo phòng ngự của Hòa Thạc Vương cũng trực tiếp bị sóng xung kích làm nỗ tung, ông ta quỳ rạp trên mặt đất máu không ngừng chảy ra.
Lúc này, Diệp Thiên đã ra khỏi cửa truyền tống.
Nhưng nhìn thấy một luồng sóng xung kích từ truyền tống trận lao ra ngoài, sau khi sóng xung kích tiêu tán, Diệp Thiên hét lên: “Giết vào trong!”
Khi giọng nói rơi xuống, hắn đem Thực Hồn Huyết Ẩm Kiếm xung phong dẫn đầu liều chết xông vào, Mục Toàn Cơ cùng các tướng lĩnh khác cũng cưỡi yêu thú xông lên, hình thành trần hình một nghìn tỷ đại quân. Đội hình có trật tự, không hỗn loạn, tốc độ không chậm, nhìn chung từng bầy lao vào cổng truyền thống.
“Hú hú hú!”
Vừa bước vào, nhìn thấy quân đội bên trong đều bị giết sạch, không còn có chút nguy hiểm nào, quân đội của Bắc Minh Giáo đều là hoan hô.
Diệp Thiên dùng thần niệm của mình quét qua, bắt gặp một số dấu hiệu sinh mệnh gần đó, bay về phía có dấu hiệu sinh mệnh mạnh nhất.
“Tư lệnh quân đội, ra ngoài truyền âm thông báo cho quân đoàn đưa hai mươi tỷ quân vượt qua!” Lâm Bá Thiên hét lên.
Ra khỏi cổng và truyền âm cho người gác cổng truyền tống ở Tử Quang Tinh. Khi nhận được truyền âm, những người ở đó sẽ truyền thống vào Tử Quang Tinh để gửi truyền âm. Quân sư nhận được truyền âm và gửi quân đội qua.
Các tinh cầu khác nhau, truyền âm sẽ không thể truyền đi, vì vậy cần thiết lập mạng lưới truyền âm để truyền tải thông tin quân sự thông qua mạng lưới truyền âm đó.
“Con mẹ nó, chạy mau, Lão ma Diệp đã đuổi đến rồi!”
Huyền Phong lão tổ bị thương nằm dưới đất, thấy Diệp Thiên dùng kiếm lao về phía mình, nhất thời ông ta bị dọa đến mức muốn vỡ mật, hướng về phía Thiên Minh lão tổ hét lên. Ngay lập tức dùng tốc độ cực đại phóng theo một hướng mà chạy.
“Muốn chạy cũng không có cửa đâu, hai người chết chắc!”
Lần này Diệp Thiên đã có ý muốn giết người, bảy giáo phái lớn là bởi vì số lượng cao thủ nhiều, đối với hắn việc tấn công các hành tinh và cướp đoạt đất đai uy hiếp lớn. Lần này có hai cao thủ đại viên mãn bị lạc đàn. Lúc này, không giết chết bọn họ thì còn đợi đến khi nào?
Ngay sau đó, Diệp Thiên lập tức triệu hoán ra chiêu Thôn Phệ Tinh Không.
Chỉ một lúc sau, Thôn Phệ Tinh Không trở nên lớn dần, miệng hồ lô giống như lỗ đen nhắm thẳng vào Huyền Phong lão tổ và Thiên Minh lão tổ, phóng ra một cổ thôn phệ lực vô cùng kinh khủng, bao phủ toàn thân hai lão tổ, khiến hai lão tổ không muốn tiến về phía trước mà không được, bị lực hút dần dần hút về phía sau.
“Xong rồi, xong rồi!”
Hai lão tổ khóc không ra nước mắt.
Bọn họ biết, lần này bọn họ chết chắc rồi!
Lúc Lão ma Diệp cứu Công Dương Hạ thì bốn lão tổ cộng với hàng trăm tỷ binh tinh duệ cũng không thể đánh bại Lão ma Diệp, một lão tổ đã bị giết, bây giờ chỉ còn lại hai người bọn họ, đánh bại lão ma Diệp như thế nào?
Trong tuyệt vọng, cả hai nhìn nhau.
Huyền Phong lão tổ lập tức quát lớn: “Bắc Minh tiên đế, đừng giết hai người chúng tôi, hai chúng tôi quy hàng cậu, dốc hết sức lực vì cậu cậu có được không?”
Hiện tại chỉ có phương pháp này mới có khả năng giữ mạng, một khi Lão ma Diệp đồng ý, bọn họ sẽ đầu hàng, bọn họ tin tưởng không bao lâu nữa bảy vị tiên đế sẽ biết bên này bị thát thủ, bọn họ nhất định sẽ cử quân chủ lực đến để cứu viện, chờ đợi cho hai đội quân đánh với nhau. Hai người bọn họ dùng tay chân trong quân đội Bắc Minh giáo, có thể giáng một đòn kinh thiên động địa vào quân đội của Bắc Minh giáo, khi đó mười ngàn tỷ quân của Bắc Minh giáo bị tiêu diệt trong một chút, thậm chí còn có cả lão ma Diệp không thể trốn thoát khỏi cái chết.
Cả hai đều nghĩ tốt đẹp quá ha.
Bất quá, Diệp Thiên ậm ừ: “Hai người không phải người của tộc ta, nhất định là có tâm tư khác, ta làm sao có thể tin lời nói bậy bạ của ngươi?”
Vì lý do an toàn hắn phải cẩn thận một chút. Thêm hai người tiên tôn đại viên mãn đương nhiên là có lợi cho cuộc phản công, nhưng nếu thêm hai nữa được trà trộn vào đội quân Bắc Minh giáo, nó sẽ gây tổn hại nặng nề cho quân đội Bắc Minh Giáo.
Do đó, không cần biết hắn muốn nhận hai người này bao nhiêu đi chăng nữa. Cũng không thể dung hợp được bởi vì tiên tôn đại viên mãn không phải là thứ mà hắn có thể điều khiển bằng huyết chú. Ngay cả khi hắn hạ huyết chú cũng không thể nguyền rủa giết cả hai người bọn họ.
Vì vậy, hắn dù sao cũng phải ra tay giết người, không có hai người này, Bắc Minh Giáo quân có thể tấn công bất khả chiến bại, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, tiến vào Tử Quang Tinh là điều có thể chắc chắn.
Hắn tin tưởng quân sư sẽ không xảy ra điều bất ngờ gì, hắn vô cùng tin tưởng đối với quân sư đoàn.
“Chúng tôi thật lòng mà Bắc Minh tiên đế, người nhất định phải tin tưởng chúng tôi. Có hai người chúng tôi giúp người tấn công tinh cầu, người giống như hổ mọc thêm cánh. Tiến vào Tử Quang Tinh sẽ không phải là mơ!” Thiên Minh lão tổ vẫn cố gắng hết sức để thuyết phục Diệp Thiên.
“Đừng lãng phí nước miếng của ông. Bản tọa nói không cần thì sẽ không cần, phải giết cả hai người!”
Diệp Thiên thái độ vô cùng kiên định. Lúc này thôi động tiên pháp Viết Thực Hồn Huyết Ẩm Kiếm lập tức được kích hoạt, huyết kiếm trên thân kiếm cuồng cuộn, chói lóa không gì sánh được.
“Không tốt!”
Huyền Phong lão tổ cảm nhận được cảm giác chưa từng có của cái chết, lập tức hoảng sợ, gọi ra mãn cấp thần binh. Ông ta cắn răng hét lên: “Chúng ta cùng liều mạng với lão ma Diệp!”
Việc đã đến nước này, Thiên Minh lão tổ cũng không nói nhiều, triệu hồi mãn cấp thần binh cùng Huyền Phong lão tổ đột ngột xoay người, hướng về phía Diệp Thiên, theo lực hút của thôn phệ, gia tốc hướng về Diệp Thiên, sau đó bọn họ đột ngột dừng lại, hai người dùng kiếm chém về phía Diệp Thiên.
“Lấy trứng chọi với đá, không biết lượng sức mình!”
Diệp Thiên hừ lạnh. Với một cước hướng về phía Thôn Phệ Tinh Không, chỉ thấy Thôn Phệ Tinh Không nhảy vọt về phía trước, miệng hồ lô hướng vào hai lão tổ mà đánh, hất hai tổ tiên lùi lại mấy bước.
Nhưng Diệp Thiên đã tận dụng được thời thế mà lên, một đường kiếm nhanh như một bóng ma hướng về phía Huyền Phong lão tổ.
Bùm!
Phòng ngự pháp bảo cấp tám của Huyền Phong lão tổ đã bị đánh vỡ. Viết Thực Hồn Huyết Ẩm Kiếm chém vào đầu ông ta. Dưới sức mạnh tuyệt đối của Diệp Thiên và đòn tấn công kinh hoàng của Viết Thực Hồn Huyết Ẩm Kiếm, thân thể của Huyền Phong lão tổ giống như một quả dưa hấu, ngay lập tức bị Viết Thực Hồn Huyết Ẩm Kiếm một đường chèm xuống.
“A!”
Huyền Phong lão tổ hét lên một tiếng.
“Anh Thiên Minh, giúp tôi, mau giúp tôi!”
Bản thân Thiên Minh lão tổ sợ tới mức vỡ gan mật, nào dám ra tay cứu hắn, làm sao có thể cứu được?
“Nhanh chóng rút lui!”
Chuyện đã đến nước này, Thiên Minh lão tổ cũng không quan tâm đến Huyền Phong lão tổ. Lập tức xoay người, tránh đi sức hút kinh hoàng nhấn chìm của Thôn Phệ Tinh Không, chạy về một hướng khác.
“Ông chạy không thoát đâu!”
Mục Toàn Cơ, người đang đứng bên cạnh quan sát, thấy Thiên Minh lão tổ đang chuẩn bị chạy, ngay lập tức cấm kiếm hướng về phía Thiên Minh lão tổ.
“Đồ khốn kiếp!”
Thiên Minh lão tổ mắt mở to đến đỏ, chặn đường chạy trốn của ông ta chẳng khác nào hại chết ông ta. Ông ta lập tức nổi giận, cầm kiếm chém chết Mục Toàn Cơ.
Ken ken két!
Hai người đã xông vào đánh nhau.
Một là Thái hư tiên tôn đại viên mãn của Tử Vi Tinh, một là thái hư tiên tôn đại viên mãn của thế giới bên ngoài ngân hà ở trung tâm vũ trụ. Mặc dù cùng đẳng cấp nhưng Thái hư tiên tôn đại viên mãn của Tử Vi Tinh cao cấp hơn về công pháp, vì vậy Mục Toàn Cơ đánh nhau với Thiên Minh lão tổ hơi ở thế bất lợi.
Tuy nhiên cũng chỉ kém một chút, mặc dù không thể đánh bại Thiên Minh lão tổ nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu, năng lực ngăn chặn Thiên Minh lão tổ vẫn còn, nhất thời Thiên Minh lão tổ không thể thoát khỏi dây dưa của Mục Toàn Cơ.
Rất nhanh, Diệp Thiên mở ra đạo thể của Huyền Phong lão tổ bằng một cái búa, đem cơ thể Huyền Phong lão tổ nổ tung thành huyết vụ.
“Lão ma Diệp, nếu như ngươi dám phá hủy năm triệu năm đạo cơ của ta, ngươi nhất định sẽ không được chết tử tế!” Thần hồn của Huyền Phong lão tổ hét lên.
“Cho dù như vậy ông cũng không thấy được cảnh đó đâu!”
Diệp Thiên lạnh giọng nói, thúc giục Thôn Phệ Tinh Không, hấp thu thần hồn Huyền Phong lão tổ, kích hoạt công năng hòa tan, luyện hóa thần hồn Huyền Phong lão tổ.
Sau đó, hắn đem mãn cấp thần binh của Huyền Phong lão tổ cất vào không gian giới, thay vào đó ra tau tấn công bất ngờ về phía Thiên Minh lão tổ. Chỉ với một cú đánh, Đạo thể của Thiên Minh lão tổ bị đánh bể, thần hồn bị thu thập vào Thôn Phệ Tinh Không để luyện hóa.
“Hú hú hú!”
Quân đội Bắc Minh Giáo hào hứng không ngừng.
“Sau cái chết của hai vị tiên tôn đại viên mãn, sức mạnh của thất giáo giảm mạnh, rất nhanh có thể đánh vào Tử Vi Tinh nha!”
“Tôn thượng quá mạnh mẽ, xem Tôn thượng đánh nhau chỉ giống như xem kịch vậy. Quá bình thường!”
“Nếu mọi thứ diễn ra suôn sẻ như vậy thì tốt rồi!”
“...”
Lúc này dưới sự phấn khích tột độ, Diệp Thiên đã gọi ra Di Âm Hỗn Độn và bắt đầu hồi sinh một nghìn tỷ đại quân bị chết trận.
Lúc này, sự kiện cánh cửa truyền tống của Tử Thục Tinh bị Lão ma Diệp phá đã lan truyền đến bảy vị tiên đế. Khơi dậy sự giận dữ mạnh mẽ của bảy vị tiên đế!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.