Chương trước
Chương sau

“Ha ha.”
Bảy vị tiên đế lui ra không bao lâu, Lâm Bá Thiên vui mừng chạy tới: “Tôn Thượng, lời nhiều quá, mười một ngàn đại quân, chúng ta đều sử dụng binh pháp của Bắc Minh Giáo, tù binh có thể trực tiếp đi vào chiến đấu, đều huấn luyện tại tỉnh!”
Huấn luyện nhiều đại quân như vậy, không phải chỉ tốn nhiều thời gian, mà còn phải bố trí khôn ít tướng lĩnh đi huấn luyện, đây là chuyện khá là phiền phức.
Hiện tại tù binh đại quân nhiều như vậy. Hơn nữa toàn bộ binh pháp Bắc Minh Giáo, đều tốn thời gian để đi huấn luyện, chỉ cần truyền cho bọn họ một ít tư tưởng, làm cho bọn họ dốc sức vì Bắc Minh Giáo là được, vô cùng dễ dàng, làm một vị tướng lĩnh mất hứng là giả.
“Thật không?”
Sắc mặc Diệp Thiên vui vẻ: “Nói như vậy, chúng ta chưa tổn hại bao nhiêu người liền có thể há được tử quang linh, chúng ta kiếm được mười ngàn đại quân?”
“Cũng không phải là như vậy!” Lâm Bá Thiên cười nói: “Cho nên thuộc hạ chỉ nói quá lời thôi, bảy con chó ngu ngốc kia chỉ đơn giản là con nhà giàu của chúng ta!”
“Ha ha!”
Diệp Thiên và Công Dương Hạ, cùng với tất cả các tướng lĩnh đều thoải mái cười to.
“Tôn Thượng, dùng vạn vật sống lại, còn có thể sống lại không ít nha.” Công Dương Hạ cười nói.

“Đúng, đúng, đúng!” Lúc này Diệp Thiên mới nhớ đến, còn có thể làm cho những đại quân chết có thể sống lại. Cứ như vậy, có thể lời ngày càng nhiều hơn!
Kết quả là, hắn lập tức gọi hỗn độn di âm ra, âm hưởng vạn vật sống lại.
Trong nháy mắt, vốn bị máu nhuộm đỏ khắp nơi, từng bóng người dần dần hình thành, không lâu sâu, từng người từng người một xuất hiện.
“Sao lại thế này?”
“Chúng ta không phải đã chết rồi sao, như thế nào lại có thể sống lại?”
“Chúa ơi, thật thần kỳ, nếu không chết thì thật là tốt!”
“….”
Ai cũng thích thú, không muốn thì thôi, phấn khích lúc nào không hay.
Lúc này, Lâm Bá Thiên nói: “Tôn Thượng của chúng ta nhân từ, mặc dù giết các người, nhưng lại làm phép cho các người sống lại, cho nên sau này các người phải dốc hết sức cho Tôn Thượng, nếu không tôi cũng không có nhân từ như Tôn Thượng, liền đêm các người đều giết hết!”
Lời vừa nói ra, gần mười ngàn đại quân nhất thời ồ lên.
“Chính là Bắc Minh tiên đế đã cho chúng ta sống lại!”
“Bắc Minh tiên đế nhân từ, làm cho chúng ta sống lại, hơn nữa còn nghe nói bọn họ có hơn một trăm ngàn đại quân, còn cứu Công Dương Hạ trở về làm chỉ huy đại quân, rất nhiều anh em cho rằng Bắc Minh tiên đế có khả năng sẽ thống nhất thế giới ngân hà ở trung tâm vũ trụ, nếu không chúng ta liền cùng hắn, vì hắn mà dốc hết sức thế nào?”
“Tôi đồng ý! Dù sao mạng này cũng là do Bắc Minh tiên đế cứu, từ hôm nay trở đi, tôi liền vì Bắc Minh tiên đế mà dốc hết sức mình!”
“Tôi cũng vậy!”
“Tôi cũng vậy!”
“Tôi cũng vậy!”
Lúc này có vị thống soái hỏi: “Xin hỏi, vị nào là Bắc Minh tiên đế?”
“Bắc Minh tiên đế chính là vị này!” Lâm Bá Thiên chỉ về phía của Diệp Thần.
Trong nháy mắt, cả một vùng đại quân đều quỳ xuống lạy, thanh âm đồng đều nhất thời vang lên.
“Từ hôm nay trở đi, tôi nguyện ý theo Bắc Minh tiên đế, thề sống chết đều rung thành với Bắc Minh tiên đế!”
“Từ hôm nay trở đi, tôi nguyện ý theo Bắc Minh tiên đế, thề sống chết đều rung thành với Bắc Minh tiên đế!”
“Từ hôm nay trở đi, tôi nguyện ý theo Bắc Minh tiên đế, thề sống chết đều rung thành với Bắc Minh tiên đế!”
“….”
Ngay cả mười ngàn đại quân thấy thế cũng đều quỳ xuống lạy, cùng một khẩu hiệu đồng nhất vang lên khắp mọi nơi, suốt ba ngày không ngừng nghỉ.
“Tốt lắm!”
Diệp Thiên lộ ra vẻ mặt hài lòng, nói: “Đều đứng lên hết đi, đợi bổn tọa thống nhất thế giới ngân hà ở trung tâm vũ trụ, nhất định sẽ không bạc đãi các ngươi.”
“Tạ ơn Bắc Minh tiên đế!”
Hai mươi ngàn đại quân cùng đáp lại, vang vọng khắp nơi, trong vòng năm nghìn kilomet.
“Trong các người ba tướng lĩnh cao nhất là ai?” Quân sư hỏi.
Rất nhanh có bốn lão tướng đứng dậy.
“Mạt tướng Mã Quan, chức vị là đại thống lĩnh, thống lĩnh năm nghìn đại quân!”
“Mạt tướng Tôn Chính Tín, chức vụ là đại thống lĩnh, thống lĩnh năm nghìn đại quân!”
“Mạt tướng Lý Siêu Hòa, chức vụ là đại thống lĩnh, thống lĩnh năm nghìn đại quân!”
“Mạt tướng Chu Thái, chức vụ là đại thống lĩnh, thống lĩnh năm nghìn đại quân!”
Quân sư gật đầu lại hỏi: “Tới tinh thần tử sao kim sắp xếp như thế nào, các ngươi cũng biết phải không?”
“Quay về quân sư.” Tôn Chính Tín bước lên hai bước, nói: “Bởi vì đại chiến trăm năm, bảy giáo thương vong nặng nề, đối mặt lại là một trăm ngàn đại quân của Bắc Minh tiên đế, bảy vị tiên đế biết được trước mắt không kiên quyết được, nếu kéo toàn quân chống cự nhất định sẽ thất bại.”
“Cho nên sau khi nhóm tiên đế bàn bạc, liền sắp xếp Thiên Đạo Giáo và Đạo Thần Giáo tống cộng có mười tám ngàn đại quân tụ hợp với binh pháp đại quân Bắc Minh Giáo, bắt đầu là tử quang tinh, sau này mối tinh thần sắp xếp hai ngàn, bố trí chín đạo chặn được đại quân xâm chiếm tử vi tinh của Bắc Minh Giáo.”
“Bảy vị tiên đế đã tính toán ngăn chặn hơn một năm, đợi hơn ba mươi ngàn đại quân tử vi tinh không chặn được đại quân binh pháp của Bắc Minh Giáo, thì đại quân luyện tập Cập Tân Chinh sẽ hoàn thành, đến lúc đó sẽ cùng với Bắc Minh Giáo bắt đầu quyết chiến.”
“Bởi vậy, tiếp theo chính là tám tinh thần, mỗi tinh thần đều có hai ngàn đại quân canh giữ, mục đích của bọn họ không phải thắng, mà là kéo dài thời gian của các người, vậy là mạt tướng hiểu rõ sự sắp xếp và an bài của bảy vị tiên đế.”
Tôn Chính Tín vừa dứt lời, Vương Huyền Khôi lại đây nói: “Mỗi tinh thần có hai ngàn đại quân, sao có thể chặn được đường đi của đại quân chúng ta, gương báu của trời nổ tung, có thể thuận lợi phá được một tinh thần.”
“Huyền Khôi nói rất đúng, liền bố trí như vậy. Chúng ta nhiều lắm là một tháng có thể đem toàn bộ tám đạo rào cản phá được!” Triệu Thương Thiên nói lớn.
Quân sư cười cười nói: “Lần này bọn họ ăn một lần sẽ bị lỗ, tất nhiên sẽ không đem đại quân kéo đến cổng truyền tống làm cho Tôn Thượng bùng nổ, khẳng định sẽ không đem đại quân bố trí ở nơi đó, do bảy vị tiên đế hoặc thêm vài vị trưởng lão cùng nhau phòng ngừa Tôn Thượng mở đường.”
“Còn rất có khả năng là, sẽ đem đại quân ở phía sau kéo xuống tử sao kim, toàn lực phòng ngừa đại quân của chúng ta vào tử sao kim.”
“Mỗi người sẽ ngã một lần, huống chi lại là bảy vị tiên đế. Cho nên muốn đánh vào tử sao kim không thoải mái như vậy.”
Diệp Thần gật đầu, tỏ vẻ đồng ý với lời nói của quân sư, vì thế hỏi: “Dựa vào những gì mà quân sư thấy, tiếp theo nên đánh như thế nào. Vẫn là chia ra nhiều đường, trong ngoài phối hợp đánh hay sao?”
Không đợi quân sư trả lời, Tôn Chính Tín nói: “Bắc Minh tiên đế, phương pháp này chỉ sợ là không thực hiện được, lần trước xung quanh đại quân phá được Tử Dương Tinh, bảy vị tiên đế cùng nhóm lão tổ bị dọa chạy, vì vậy bọn họ liền thay đổi chiến lược, chính là vì tử quang tinh, hai ngàn đại quân của chúng ta và bảy vị tiên đế canh giữ. Mặt khác mấy người qua tử quang tinh đến cửa truyền tống đều có lão tổ cùng với tiên tôn ở bên ngoài canh giữ toàn vẹn.”
Nếu có hai ba Bắc Minh tiên đế lợi hại như vậy, nhiều đường tiến công tất nhiên sẽ không thành vấn đề, nếu chỉ có một Bắc Minh tiên đế lợi hại như vậy, thì sẽ không thực hiện được. Có Đại Tiên Tôn và tiên tôn ở bên ngoài canh giữ toàn vẹn đổi lại một tướng lĩnh khác, căn bản không thể mang binh vọt vào trong, vào thì ít mà chết thì nhiều.”
“Tôn thống lĩnh nói rất đúng.” Quân sư nói: “Biện pháp nhiều đường tấn công là không thể dùng, bất quá chúng ta dùng dương đông kích tây phá được tử sao kim.”
“Dương đông kích tây sao?” Diệp Thiên cùng nhiều người tò mò.
Quân sư cười ha hả nói: “Chính là làm bộ theo tử quan linh đi cổng truyền tống tử sao kim phát động công kích, thu hút chủ lực của bọn họ, sau đó Tôn Thượng thay đổi trận địa, từ hướng khác đánh vào tử sao kim, đánh bọn họ khi không đề phòng.”
“Ha ha! Ý kiến hay!”
Diệp Thiên và mọi người đều đồng ý.
“Phương pháp này chỉ sợ là không thực hiện được.” Tôn Chính Tín nói: “Từ lúc xung quanh Tử Dương Tinh bị đại quân phá được, bảy vị tiên đế đã hạ lên xây dựng lên truyền âm võng, khi tử quang tinh bị phá, truyền âm võng còn chưa có hoàn thành, cho nên bảy vị tiên đế vì phòng ngừa đại quân của Bắc Minh Giáo sẽ quay lại xâm chiếm, nên mới đưa nhóm lão tổ phân chia đi đến các cửa truyền tống tử quang tinh, trước mắt làm cho phòng thủ yếu đi, chỉ còn bảy vị tiên đế và hai ngàn đại quân.”
“Chờ sau khi tấn công tử sao kim, chỉ sợ là truyền âm võng đã xây dựng xong rồi, bảy vị tiên đế cùng tất cả các cao thủ đều muốn tập chung lại một chỗ, chỉ cần người nào của đại quân Bắc Minh Giáo đi đường vòng đến tử sao kim. Đều truyền qua truyền âm nhanh chóng truyền vào tai của bảy vị tiên đế kia, nhóm tiên đế có thể là phái cao thủ đi đến cổng truyền tống phòng thủ.”
“Tôi hiểu ý của ngươi.” Công Dương Hạ nói: “Ngươi nói là, chúng ta chia binh thành mấy đường, đi đến tinh thần, bảy vị tiên đế đều biết. Sẽ phái cao thủ tinh thần đi vào cổng truyền tống tử sao kim tiến hành phòng thủ đi?”
“Đúng vậy.” Tôn Chính Tín gật đầu: “Chia một đường, bọn họ liền phái một đường, chia hai đường liền phái hai đường, tóm lại mọi hành động của Bắc Minh Giáo đều nằm trong sự khống chế của nhóm tiên đế. Họ làm như vậy để xem nen phòng thủ như thế nào.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.