"Hử?"
Nhưng nhìn thấy một người, một thú này, đột nhiên Tà Hoàng cau mày.
Người này trông rất trẻ tuổi, giống với Diệp Bắc Minh trong miệng thuộc hạ của mình.
Còn con yêu thú này thật hống hách, ông ta chưa từng thấy còn yêu thú nào như vậy.
Chẳng lẽ một người, một thú này chính là Diệp Bắc Minh cùng mãnh thú hồng hoang?
Với sự nghi vấn này, Tà Hoàng hỏi: "Cậu là Diệp Bắc Minh?"
"Đúng là bổn tọa." Diệp Thiên gật đầu, cau mày hỏi: "Còn ông là ai?"
Hắn vốn tưởng rằng bảy vị tiên đế mang người tới giết mình, nhưng không ngờ lại là một khuôn mặt xa lạ khiến hắn có chút kinh ngạc.
"Hừ!"
Tà Hoàng biết được người thanh niên trước mặt là Diệp Bắc Minh, nhất thời tức giận nói: "Quả nhân chính là Tà Hoàng, giáo chủ Tà Linh giáo. Thằng nhóc như cậu dám cả gan giết chết Tả Hữu hộ pháp của tôi. Quả nhân nghĩ rằng cậu đã bị yêu thú giết chết, không ngờ rằng cậu vẫn còn sống."
"Vậy cũng vừa lúc, quả nhân sẽ làm thịt thằng nhóc như cậu, trả thù cho Tả Hữu hộ pháp của quả nhân."
Vừa dứt lời, Tà Hoàng phất chiếc áo bào đen lên, hai tay nhanh chóng ngưng tụ ra một đám khí đen, đẩy về phía Diệp Thiên.
"Hóa ra ông là cái lão già tà ma."
Diệp Thiên biết được thân phận của người trước mắt, ban đầu hắn còn tưởng cái chết đến trước mắt rồi, nhất thời cả người được thả lỏng, rút kiếm Vạn Hồn Huyết Ẩm ra chém một nhát xuống.
Kiếm khí cùng hắc khí bay vút lên không trung rồi va chạm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046747/chuong-1082.html