Trong nháy mắt, hỏa long sà xuống suốt hai ngày, dưới sự điều khiển của thần niệm của Diệp Thiên, thình thịch một tiếng rồi nổ tung, hóa thành biển lửa, bao phủ diện tích hàng chục triệu kilomet vuông, thiêu đốt mà nổ tanh tách, tiếng thú gầm ùn ùn kéo đến vang lên chín tầng mây.
“Ôi mẹ ơi!”
Biến cố đột ngột xuất hiện khiến cho hàng triệu tu sĩ trên bầu trời lúc này đều bị kinh hãi.
Dây câu thì bị cháy, chưa kể đến ngọn lửa bốc lên trời, mang theo nhiệt độ nóng hầm hậm mà đến. Tất cả các tu sĩ sợ tới mức ném cần câu xuống rồi bay lên cao hơn để tránh nhiệt độ cao.
“Con mẹ nó, anh điên rồi!”
“Thú triều khủng bố như vậy, anh có thể thiêu chết chúng nó sao?”
“Ngọn lửa này của anh khiến cho đám yêu thú này nổi điên sẽ lao lên giết sạch chúng ta!”
“...”
Những tu sĩ câu thú ở xung quanh Diệp Thiên bắt đầu chửi mắng.
“Đều im miệng hết cho tôi! Bổn tọa là bá chủ của khu Tiểu Nam Thiên, mời đại sư Diệp đến tiêu diệt thú triều, nếu còn tiếp tục kêu la om sòm, bổn tọa sẽ giết hết tất cả các người!” Hoàng Thiên Vọng quát lớn.
Xung quanh nhất thời im lặng.
Cả đám câm như hến, ngay cả rắm cũng không dám đánh.
Nhưng mà!
Bọn họ không dám mắng ra ngoài miệng nhưng ở trong lòng đã lôi cả mười tám đời tổ tông của Hoàng Thiên Vọng và Diệp Thiên ra mắng một lần.
Bởi vì bọn họ nghe nói thủ phạm gây nên trận thú triều này là Hoàng Thiên Vọng và Diệp Thiên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046560/chuong-895.html