“Đồ nhi! Đồ nhi!”
Lão đạo nhìn ngó khắp bốn phía, vừa tìm kiếm vừa lớn tiếng gọi.
Sau một lúc, chỉ có một giọng nói yếu ớt đáp lại ông.
“Sư tôn, đồ nhi ở bên này.”
Lão đạo nghe vậy, nhìn theo phương hướng đó rồi lập tức bay đến.
Rất nhanh, ông đã tìm thấy đồ nhi của mình ở trong đống đổ nát.
Chỉ thấy một cô gái nhỏ nằm trên mặt đất, khóe miệng rớm máu, khuôn mặt đau đớn.
“Đồ nhi!”
Lão đạo kinh hãi, lập tức nâng cô vào lòng, cho cô ăn một viên đan dược, sau đó hỏi: “Thế nào rồi đồ nhi?”
“Đỡ hơn nhiều rồi thưa sư tôn.” Cô gái nhỏ gật đầu, bĩu môi nói: “Sư tôn, một chân của người quá mạnh, thiếu chút nữa đã dẫm chết đồ nhi rồi.”
“Á…”
Lão đạo gãi đầu, cười nói: “Lúc đó vi sư phải chịu một đòn mạnh, không thể dừng lại, cũng không kịp xem xét hậu quả, hai chân đã liền chạm xuống đất.”
Nói đến đây, ông thở dài nói: “Không biết vị đạo hữu đáng ghét nào lại chém một kiếm đáng sợ như vậy, hại lão phu thiếu chút nữa đã dẫm chết đồ nhi, đúng là quá quá đáng rồi!”
Cô gái nhỏ cũng rất tức giận, nhưng nét mặt lại nghi hoặc: “Sư tôn, đạo chung của tinh cầu này đều bị phá rồi, sao lại có tu sĩ lợi hại đến vậy?”
“Cái này thì không có gì lạ.” Lão đạo nói: “Chúng ta có thể từ Thủy Lam Tinh du hành đến đây, thì tu sĩ của các tinh vực khác cũng có thể đến, chỉ có điều có thể khẳng định rằng nhát đao kia không phải do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046527/chuong-862.html