Lúc này, hàng tỉ người trong thành đều vô cùng kinh ngạc!
Họ nghe thấy âm thanh vỡ vụn, tất cả đều nghĩ bằng bảo tháp đã bị đánh vỡ, có chết họ cũng không nghĩ rằng cánh tay của lão giáo chủ Hoằng Nghị lại bị hủy.
Điều này đúng là khiến người ta quá bất ngờ.
“Ha ha!”
Lão giáo chủ Hoằng Nghị trong lúc nhất thời còn chưa kịp phản ứng được đau đớn, nhưng thấy báo tháp bị đánh đến nỗi không thấy đâu nữa, lại có tiếng vỡ nên nở nụ cười rất đắc ý.
“Dù cho bảo tháp của cậu có lợi hại hơn nữa, ở dưới nắm đấm của bổn tọa cũng chỉ là…”
Còn chưa nói xong, khóe mắt ông ta đã giật giật, một cơn đau chưa từng có xuất hiện. Đột ngột quét qua toàn bộ cơ thể, đi thẳng vào sâu trong linh hồn.
“Chuyện gì thế này?”
Trong lòng ông ta vô cùng bối rối, vô thức nhìn xuống dưới.
Thoạt nhìn, đôi mắt của ông ta đã kinh ngạc đến mức muốn nổ tung.
Chỉ thấy toàn bộ cánh tay của mình đã biến mất, máu vàng không ngừng chảy xuống.
“Sao có thể như vậy? Sao có thể như vậy?”
Ông ta như phát điên, đơn giản là không dám chấp nhận hiện thực này, bây giờ ông ta mới biết hóa ra không bảo bảo tháp bị vỡ, mà là toàn bộ cánh tay của ông đã bị phế.
“Tôn phẩm pháp bảo, há lại để cho một tiên vương bản địa như ông dễ dàng đánh vỡ sao? Ông dốc toàn lực công kích tiên phẩm pháp bảo, chẳng khác nào lấy trứng chọi đá, tự phế một tay của mình cũng là chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046526/chuong-861.html