"Ra rồi ra rồi! Diệp Bắc Minh ra rồi!"
Nghe thấy tiếng trên trời truyền xuống, lại nhìn thấy một thân ảnh đáp xuống, trong chốc lát người bên ngoài Lầu Thông Thiên đã ồn ào hết lên.
"Cuối cùng cũng gọi được cậu ta ra rồi!"
"Xem ra là phép khích tướng rất hữu dụng, nếu không thì con rùa đen rụt cổ này sẽ không ra đâu!"
"Ra khỏi Lầu Thông Thiên, thì sẽ không được Lầu Thông Thiên bảo vệ nữa, lần này cậu ta chết chắc rồi, nếu như không đoán sai thì chắc canh lão tổ nhà họ Mục sẽ phơi khô lấy máu của cậu ta, để tế người nhà họ Mục đã chết trong tay cậu ta, sau đó lại nghiền xương cậu ta thành tro, mới có thể hả được mối hận của nhà họ Mục!"
"…"
Cùng lúc đó, trong đại sảnh giao dịch của Lầu Thông Thiên.
"Mọi người mau nhìn xem! Diệp Bắc Minh bị khích ra khỏi Lầu Thông Thiên rồi!"
Không biết là tiếng kêu của anh, mà đã làm cho đại sảnh giao dịch ồn ào hết lên.
"Cái gì? Diệp Bắc Minh dám ra thật sao?"
"Lần này lão tổ nhà họ Mục đích thân đến, chính là một vị thiên quân hóa thần, đây không phải là điếc không sợ súng sao?"
"Mau ra xem đi, tôi muốn biết, có phải Diệp Bắc Minh sắp phải quỳ gối cầu xin không!"
"…"
Trong nhất thời, mấy nghìn tu sĩ trong đại sảnh giao dịch đã đứng trước cổng lớn của Lầu Thông Thiên để hóng chuyện.
"Đi!"
Chưởng quỹ Vương cũng không làm ăn gì nữa, đứng dậy bay ra khỏi cửa sổ, Tô Thanh Tuyền liền đuổi theo phía sau. Sau đó cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046368/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.