"Hai mươi hai vị hóa thần đang tập trung tại thành Hải Lăng, này chỉ sợ là trong mấy nghìn năm qua ở thành Hải Lăng, là lần có nhiều hóa thần xuất hiện nhất nhỉ?"
"Lần này Diệp Bắc Minh chết chắc rồi, mười tám thiên quân thế gia, năm đó vì tìm kiếm Chân võ kiếm, không thương tiếc mà hủy diệt nhà họ Tô, cậu ta cướp Chân võ kiếm là sai, thế mà cậu ta lại không trốn tiếp đi lại chạy đến thành Hải Lăng, này không phải là chán sống rồi hay sao?"
"Lần trước nhà họ Mục đến đây cậu ta đã tự tìm đường chết, chửi ầm ĩ một trận thì cậu ta cũng chui ra rồi. Mà lần này mười tám thiên quân thế gia, hai mươi hai vị hóa thần tập trung lại, gọi cả nửa ngày bảo cậu ta chui ra chịu chết, cậu ta cũng không dám thò đầu ra đâu, chỉ sợ lúc này cậu ta đã làm rùa rụt cổ, trốn ở trong Lầu Thông Thiên không dám đi ra rồi!"
"…"
Toàn bộ thành Hải Lăng, phố lớn ngõ nhỏ, toàn bộ đều đang thảo luận chuyện này.
Lúc này, Lầu Thông Thiên đã bị bao vây trong ba lớp ngoài ba lớn rồi, hàng vạn tu sĩ từ kim đan trở lên, hai mươi hai vị hóa thần. Bày sẵn trận chờ địch, canh phòng nghiêm ngặt để không cho Diệp Bắc Minh bỏ trốn ra ngoài.
"Diệp Bắc Minh! Đừng làm rùa rụt cổ nữa! Mau lăn ra đây chịu chết!" Tiếng gào này đã vang lên cả nửa ngày trời rồi.
Nhưng Diệp Thiên vẫn không hề đi ra.
"Con mẹ nói, không phải nói hôm qua nhà họ Mục tìm Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046369/chuong-704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.