Nghe Hồng Dương lão tổ nói xong, Diệp Thiên cũng cảm thấy rất có lý, anh chưa từng đi qua Táng Tiên Cốc, cũng không quen thuộc địa hình trong đó, hơn nữa bên trong Táng Tiên Cốc không thể dùng tiên thuật, anh không thể sử dụng thần niệm để tìm kiếm cỏ hoàn hồn, vì thế để một người thông thạo địa hình địa mạo như ông ta dẫn đường thì sẽ giúp một tay để nhanh chóng tìm được cỏ hoàn hồn.
Cơ hội chỉ đến một lần duy nhất, nếu không tìm thấy trong một canh giờ thì phải đợi một trăm năm sau, anh có thể chờ được nhưng Tần Liên Tâm và Thần Diệp Hy thì lại không thể.
Cho nên trong vòng một canh giờ anh nhất định phải tìm được cỏ hoàn hồn, nếu như Hồng Dương lão tổ đã từng đến đó khoảng mười lần, để ông ta dẫn đường cũng sẽ là một sự lựa chọn đúng đắn.
“Vậy tôi sẽ tha cho ông một mạng, trước tiên ông hãy làm tay sai cho tôi, nếu ông có công giúp tôi tìm thấy cỏ hoàn hồn, tôi sẽ trả lại tự do cho ông!” Diệp Thiên thản nhiên nói, thu chân đang đạp trên người Hồng Dương lại.
“Đa tạ Diệp thần quân! Đa tạ Diệp thần quân!''
Mặt ngoài thì Hồng Dương cảm ơn rối rít nhưng trong lòng thì ông ta lại nghĩ thầm: “Cùng lắm thì tôi làm tay sai cho cậu một năm, ngày đến Táng Tiên Cốc cũng sẽ là ngày giỗ của cậu!”
Nói xong, Diệp Thiên quay lại Thần Huyền Tông.
Diệp Thiên dùng thần niệm, thả tông chủ, tất cả trưởng lão và Thanh Y bị hấp thụ vào Thôn Thiên Đỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046198/chuong-533.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.