“Đóa Đóa?”
Nghe thấy tiếng gọi của Đóa Đóa, Bảo Bảo và Lạc Lạc, người lớn trẻ nhỏ Nhà họ Tần cùng Nhà họ Diệp đều sửng sốt, sau đó từ bốn phương tám hướng chạy tới chỗ Đóa Đóa.
“Đóa Đóa!”
Người đầu tiên chạy tới chính là Bảo Bảo và Lạc Lạc, hai người bọn họ đã biết bay, nhìn thấy Đóa Đóa mặc váy nhỏ chạy chạy, họ liền nhìn nhau cười, hạ xuống trước mặt Đóa Đóa.
“Anh trai!”
Nhìn thấy hai người anh trai của mình, Đóa Đóa vui vẻ sắp khóc, liền ôm lấy hai anh, nói nói: “Anh cả, anh hai, Đóa Đóa rất nhớ các anh, các anh có nhớ Đóa Đóa không?”
“Nhớ, ngày nào hai anh cũng nhớ em, sao lại không chứ?”
Bảo Bảo và Lạc Lạc liên tục gật đầu.
Sau đó ba anh em hàn huyên tâm sự.
Sau khi biết được Đóa Đóa bị bắt đi luyện đan, Bảo Bảo cùng Lạc Lạc tức giận dậm chân, nói sau này nhất định phải tu luyện thật tốt để bảo vệ Đóa Đóa, không để cho kẻ xấu bắt nạt em gái Đóa Đóa của họ.
Sau đó Diệp Thiên, mẹ Tần Liên Tâm, và các dì của Đóa Đóa, còn có cô chú của con bé, các ông đều vây quanh.
“Ồ! Ba năm không gặp, Đoá Đoá nhỏ đáng yêu của chúng ta sắp biến thành người đẹp rồi!”
“Đóa Đóa, con có nhớ dì không?”
“Đóa Đóa, mau để bà nội ôm, bà nhớ con đến chết mất!”
“...”
Nhìn thấy Đóa Đóa trở về, tất cả mọi người đều rất vui vẻ, liền hỏi han mọi chuyện, mọi người ai nấy đều muốn ôm cô bé, nhưng cũng rất muốn gặp mẹ Đóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-trung-sinh/1046199/chuong-534.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.