"Thật kỳ quái, lúc này chí ít đã là nửa đêm
mà tên hôm qua vẫn còn chưa tới sao?"
"Nếu như hắn đang chờ đợi thời cơ, vậy vừa rồi mình chờ quá nhàm chán, bởi vậy mê man một trận, lúc đó không phải thời có tốt nhất hay sao?"
"Con mẹ nó, ngay cả thời điểm tốt như thế cũng không tới? Tên ngốc này đến cùng đang làm trò quỷ gì?".
Cho dù là người thông minh như Hàn Tam Thiên, lúc này cũng hoàn toàn sững sờ, nghĩ mãi mà không rõ cuối cùng là chuyện làm
sao.
Chẳng qua nghĩ không rõ thì không rõ, chuyện nên làm vẫn phải làm, sau khi giữ vững tinh thần một lần nữa, Hàn Tam Thiên tiếp tục đề phòng.
Có lẽ, tên kia cũng giống như anh lúc trước tập kích Diệp Cô Thành vào ban đêm vậy, đầu hôm là giả, đến lúc mấu chốt ba bốn giờ, khi kẻ thù mất kiên nhẫn và mơ hồ thì khởi xướng tiến công.
Hàn Tam Thiên tự nhận mình không ngốc, cũng chưa từng hạ thấp trí thông minh của kẻ thù.
Nhưng cho dù đã cảnh giác như vậy, mãi
đến khi ba bốn giờ, thậm chí một đường thẳng đến thời gian tảng sáng, bình minh đến, toàn bộ thuyền hoa ngoại trừ vẫn luôn tiến về phía trước thì tựa hồ chưa hề phát sinh qua bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn.
Một đêm an toàn.
Nhìn qua mặt trời mới lên, Hàn Tam Thiên có chút không thể tưởng tượng: "Mẹ nó, không thể nào?"
"Cái lão già kia âm hiểm như vậy, chỉ xuất hiện một chút rồi đột nhiên biến mất hay
sao?"
Hình như anh cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707257/chuong-3114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.