🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Mà lúc này Hàn Tam Thiên từ lâu đã thu dọn bản thân, chuẩn bị đứng dậy, nhưng một chuyện ngoài ý muốn cũng bắt đầu phát
sinh...

Phương xa khắp bốn phía thuyền hoa, lúc này cát vàng đột nhiên chuyển động như dòng nước ngầm mãi không thôi.
Hàn Tam Thiên cố ý thay đổi một bộ quần áo mới, nhưng điều khiến anh vô cùng ảo não chính là cho dù trải qua một đêm này, huyết dịch đáng chết trên người vẫn không thể lau đi, vẫn còn mãi mùi hôi thối khiến người cảm thấy buồn nôn.
Cho dù Hàn Tam Thiên cũng đặc biệt dùng hương mà Tần Sương lưu lại cho anh, hun ròng rã một canh giờ.
Mặc dù phiền muộn, nhưng thấy thời điểm
đã sắp đến, Hàn Tam Thiên phi thân một cái, trực tiếp nhảy lên thuyền hoa.
Trên lầu các của thuyền hoa, mặc dù chỉ là một bàn đồ ăn nho nhỏ, món ăn phía trên tương đối bình thường, không tính xa hoa bao nhiêu, thậm chí không bằng Hàn Tam Thiên nấu sắc hương vị đều đủ, nhưng rượu thịt đều có, cũng coi như không kém, quan trọng nhất chính là đây là Tô Nghênh Hạ tự
tay làm"
"Không cho phép ăn vụng."
Tần Sương định lấy một đĩa đồ ăn, nhìn thấy Hàn Tam Thiên ở bên cạnh bàn ăn trộm",
nhịn không được nhẹ giọng khiển trách, trêu anh.
Hàn Tam Thiên cười hắc hắc, vẫn dùng tay lấy một miếng đồ ăn bỏ vào trong miệng.
Tần Sương bất đắc dĩ cười khổ, quả nhiên, người đàn ông thành thục ở trước mặt người mình yêu sâu đậm đều là trẻ con. Chỉ cần Tô Nghênh Hạ ở đây, Hàn Tam Thiên. vĩnh viễn cũng là một đứa trẻ.
"Nghênh Hạ đâu, còn chưa làm xong sao?"
"Đồ ăn có rất nhiều rồi." Hàn Tam Thiên vừa
nhai nuốt vừa nói.
Tần Sương nhẹ nhàng cười một tiếng, đem đồ ăn đặt lên bàn: "Ta nhìn thấy có người căn bản không phải ngại đồ ăn nhiều, mà là không kịp chờ đợi muốn nhìn thấy Nghênh Hạ."
Bị nói toạc tâm sự trong lòng ra, Hàn Tam Thiên cười hắc hắc, sờ sờ đầu.
Người một nhà vui vẻ hòa thuận ăn cơm, đối với Hàn Tam Thiên mà nói, khả năng là chuyện hạnh phúc nhất trên thế giới, cũng là chuyện mà anh mong đợi nhất trong nhân sinh, quan trọng hơn nhiều cái gọi là thần binh lợi khí, công pháp gì đó.
"Người ta nói, kết hôn chính là phần mộ của tái hôn, thời gian hai người ở bên cạnh nhau. lâu rồi, kích tình qua đi, cũng có mâu thuẫn nặng nề, tình yêu cũng biến thành tình thân, cho nên trong thế giới bất phương, đạo lữ càng nổi tiếng hơn thê tử, bởi vì nó tương đối tự tại một chút. Nhưng người và Tô Nghênh Hạ đã đánh vỡ truyền thống này, khiến mọi người ao ước."
"Con đã lớn như thế rồi mà hai người vẫn như còn trong tình yêu cuồng nhiệt, thường thức ngọt bùi cay đắng trong tình yêu cuồng nhiệt."
"Đêm qua giúp người khuyên một đêm, chính người nghĩ kỹ muốn làm sao báo đáp đi."
Một đêm vô sự, ngoại trừ quét sạch một chút ý nghĩ cực đoan trong lòng Tô Nghênh. Hạ, quan trọng nhất dĩ nhiên là Tần Sương cho nàng lời khuyên cả đêm dài.
Hàn Tam Thiên mỉm cười: "Sư tỷ muốn ta báo đáp thế nào? Trừ lấy thân báo đáp, đều có thể."
Tần Sương nghe vậy, nhịn không được cũng cười một tiếng: "Không có thành ý, ngoại trừ thân thể của người đáng tiền, thật đúng
là nơi nào cũng không đáng tiền."
Hai người đang cười, Tô Nghênh Hạ mang theo Hàn Niệm, bưng một phần canh cuối cùng chậm rãi đi tới, nhìn thấy Hàn Tam Thiên đã tới rồi, trên mặt nàng có vẻ áy náy, cũng hơi cúi đầu, như còn có chút thẹn thùng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.