Nhàn nhạt mùi thơm rất dễ chịu, cộng thêm không gian nhỏ hẹp, hai người gần như tiếp xúc rất gần, Hàn Tam Thiên còn có thể nghe được mùi hương trên người nàng, hai mùi hương hòa quyện, không chỉ có không bài xích chút nào, trái lại càng dễ ngửi.
Ngửi thấy trên người mình có máu thối rữa
không sạch, Hàn Tam Thiên cười khổ một tiếng: "Sư tỷ, không cần đem những thứ này đến đây trừ mùi thối."
"Dù sao có câu nói, làm nam nhân không thối làm sao có thể gọi là nam nhân thôi
chứ?"
Nghe Hàn Tam Thiên nói, Tần Sương rõ ràng sững sờ: "Cái gì giúp người trừ thôi? Đây là để xua đuổi muỗi."
"Mặc dù bên trong hoang mạc thì sinh linh gì cũng không có, nhưng lỡ như có vài con vật nhỏ thì sao? Nơi này không thể rộng rãi thoải mái dễ chịu như trên thuyền hoa, thế
nhưng ta cũng không thể để tiểu sư đệ nhà ta ban đêm bị muỗi cắn không ngủ được."
Tần sương vừa nói, vừa cất kỹ hương hun, sau đó lại chỉnh lý đồ vật chỉnh tế cho Hàn Tam Thiên.
"Sư tỷ." Hàn Tam Thiên nhìn qua nàng, khẽ gọi một tiếng.
Tần Sương quay đầu lại, chân thành nói: "Làm sao vậy?"
"Cảm ơn."
"Đúng rồi, sư tử, mặc dù ta không ở trên thuyền hoa, nhưng đêm qua người tìm ta gây phiền phức đào thoát rồi, ta tin tưởng buổi tối hôm nay hắn chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, cho nên..."
Nghe Hàn Tam Thiên nói, Tân Sương cười một tiếng: "Yên tâm đi, ta sẽ chiếu cố thật tốt lão bà bảo bối của ngươi, nếu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707256/chuong-3113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.