"Tô Nghênh Hạ." Hàn Tam Thiên rơi vào phía sau nàng, nhìn qua bóng lưng của nàng, nhịn không được có chút phẫn nộ lớn. tiếng hô to.
Nghe tới âm thanh của Hàn Tam Thiên, Tô Nghênh Hạ hơi sững sờ, lập tức tăng tốc cước bộ của mình.
Hàn Tam Thiên khẽ cắn hàm răng, mấy bước đuổi kịp Tô Nghênh Hạ, một phát bắt
được tay của nàng, kéo nàng đến trước mặt mình, nhìn qua gương mặt Tô Nghênh Hạ, Hàn Tam Thiên lo lắng mà nói: "Em điên rồi sao? Tự mình xuống thuyền?"
"Em muốn đi đâu?"
"Hoang mạc chi địa kéo dài vạn dặm, em có thể đi đâu?"
Nhìn Hàn Tam Thiên lo lắng cho mình, trong giọng nói trách cứ lại xen lẫn quan tâm, Tô Nghênh Hạ có chút trầm mặc, chỉ đi không bao xa, lại bởi vì nhiệt độ quá cao, mà cả người đổ mồ hôi lâm ly, nàng có chút cúi thấp đầu: "Em... em cũng không biết, em
chỉ nghĩ.."
"Nếu như em không muốn cùng anh ngồi trên một con thuyền, không cần như thế, anh đi là được." Hàn Tam Thiên nói xong, quay người liền muốn rời khỏi.
Tô Nghênh Hạ vội vàng một phát bắt được tay Hàn Tam Thiên, đổi mạng lắc đầu: "Không có thuyền hoa bảo hộ, anh sẽ bị nóng chết, chết khát, phơi chết bên trong hoang mạc."
"Ngay cả Tô Nghênh Hạ em còn không sợ? Hàn Tam Thiên anh sẽ sợ sao? Dù sao thì tu vị của anh vẫn cao hơn em, nếu như em có
thể, tại sao anh lại không thể?" Hàn Tam Thiên trở lại chất vấn, đưa tay lên liền đẩy tay Tô Nghênh Hạ ra.
Tô Nghênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707253/chuong-3110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.