Đi theo anh, Tô Nghênh Hạ mãi mãi cũng phải chịu khốn khổ và tai ương, thân là một nam nhân, đây là điều anh cảm thấy thật có lỗi với Tô Nghênh Hạ.
Mỗi lần nhớ tới đây, Hàn Tam Thiên đều có chút ít áy náy.
"Còn thất thần làm cái gì? Đuổi theo đi chứ." Tô Nhan mấy bước đi tới, vội vàng mà nói.
Đuổi theo?
Hàn Tam Thiên giương mắt nhìn Tô Nghênh. Hạ đang rời đi, nếu như anh đuổi theo thì có thật sự là tốt cho Tô Nghênh Hạ không?
Hàn Tam Thiên rất mê mang.
"Thật sự là bị người làm tức chết rồi." Tô Nhan ném ra câu nói tiếp theo, vội vàng quay người hướng về phía Tô Nghênh Hạ
đuổi tới.
"Bằng Thần, chuyện này. ." Phương Biểu có chút xấu hổ, lúc này thật nửa vời, bầu không khí tĩnh mịch, phía dưới có hàng vạn người đang nhìn, thực tế nhịn không được nhỏ giọng hỏi.
Hàn Tam Thiên không nói gì, xoay người, cũng hướng về phía hậu viện đi đến.
Phương Biểu tranh thủ thời gian giao phó cho Phương Tuấn chào hỏi người đang có mặt, còn hắn thì mang theo một nhóm người của nhà họ Phương, liên hợp với mấy người Sài Vinh cũng đuổi theo sát phía sau.
Lúc này Tê Tê cũng không còn tâm tư của gái, cũng vội vàng đuổi tới.
Ở bên trong hậu viện, Tô Nghênh Hạ khóc một đường chạy về đến gian phòng của mình, cho dù nàng cự tuyệt thỉnh cầu của Hàn Tam Thiên, nhưng làm sao nàng lại. không thương tâm và khó chịu chứ? Nhất là lúc nàng cự tuyệt Hàn Tam Thiên, ánh mắt của anh tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707214/chuong-3071.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.