*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tần Bách Tùng sao? “
Bác sĩ kia ngay lập tức tắt tiếng.
Tô Nhan và Tô Quảng cũng sửng sốt.
Tô Nhan dường như đã nghe qua cái tên này, nhưng không nhớ rõ lắm.
Tô Quảng cảm xúc trở nên kϊƈɦ động nói: “Tôi đã nghe nói đến người này, tôi biết người này, đây là một thần y! Chính là đại thần y của tỉnh Giang Nam chúng tal”
Nhưng ngay sau đó, ông dường như nhận ra được điều gì đó, cảm xúc kϊƈɦ động tan biến gần hết, thất vọng nói: “Nhưng cho dù như vậy thì có ích lợi gì? Loại bác sĩ thiên tài này, mấy người chúng ta làm sao có thể mời được?”
“Chúng tôi có thể dùng danh nghĩa của bệnh viện viết thư cho bác sĩ Tần, nhưng theo sự hiểu biết của cá nhân tôi, bác sĩ Tần đã nghỉ hưu rồi và sẽ không dễ dàng ra tay. Muốn để ông ấy đến chữa trị cho bà Trương quả thật là khó như lên trời.” bác sĩ kia cũng thở dài.
Ngay cả bác sĩ tây y như anh ta cũng biết Tần Bách Tùng, có thể thấy Tần Bách Tùng nỏi tiếng đến thế nào.
“Điều đó không phải mắt rất nhiều thời gian sao?” Tô Nhan hỏi.
“Chuyện này cũng không còn cách nào, không biết liệu bà Trương có thể sống sót đến khi bác sĩ Tần đến hay không.” Bác sĩ lắc đầu.
Tô Nhan cắn môi, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy thất vọng.
Hoa Mãn Thần lại khẽ cười: “Tiểu Nhan, nhà họ Hoa của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328755/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.