Nghe thấy lời này, Tần Bách Tùng ngay lập tức sửng sót.
Ông không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng mà ông có thể nghe thấy sự tức giận lúc này của Lâm Dương từ trong lời nói của anh.
“Yên tâm đi thầy, tôi sẽ nghe lời thầy.” Tần Bách Tùng lập tức nói.
“Được!”
Lâm Dương cúp điện thoại.
Những người xung quanh đều nghe được tất cả cuộc nói chuyện của anh.
“Anh gọi điện thoại cho ai vậy?” Tô Nhan trầm giọng hỏi.
“Tần Bách Tùng!” Lâm Dương nói.
Tô Nhan kỳ quái nhìn anh, không nói gì.
Hoa Mãn Thần lại ôm bụng cười.
“Hahahaha … Tiểu Nhan, tôi nói không sai đúng không? Chồng cô thật sự là đầu óc có vấn đề rồi. Anh ta còn có thể có số điện thoại của Tần Bách Tùng sao? Thậm chí còn bảo Tần Bách Tùng không được ra tay? Cô có tin không? Anh ta cho rằng anh ta là cái gì của ông Tần? Dám ra lệnh cho ông Tần sao?
Cười chết mát! Hahahaha … “Hoa Mãn Thần khó có thể đứng thẳng được.
Bác sĩ đó cũng lắc đầu liên tục.
Tô Quảng sắc mặt rất khó coi.
Tuy nhiên, không bao lâu, điện thoại di động của Hoa Mãn Thần lại vang lên.
Hoa Mãn Thần liếc nhìn ID người gọi, hai mắt sáng lên: “Tới rồi!”
Giọng nói của mọi người đều im bặt, Hoa Mãn Thần vừa nhận điện thoại vừa bật loa ngoài.
“Bó, thế nào rồi? Khi nào thì ông Tần đến? Con sẽ đến sân bay đón ông ấy!” Hoa Mãn Thần cười nói.
Tuy nhiên, giọng nói ở bên kia lại ngập ngừng một lát sau đó nói: “Mãn Thần, ông Tần có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328756/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.