Cuối cùng, đôi mắt lạnh bằng của Bùi Nguyên Minh nhìn về phía đám người Lý Bảo Tuân.
Đám người Lý Bảo Tuân này ra đường luôn cao cao tại thượng, không coi ai ra gì, giống như người ở trên trời nhìn xuống chúng sinh vậy.
Nhưng cho dù bình thường có tự phụ, kiêu ngạo nữa cũng vô dụng.
Cảm nhận được ánh mắt lạnh như băng của Bùi Nguyên Minh, những người này đều bò lổm ngổm trên mặt đất, thân thể không ngừng run rẩy, mồ hôi trên người không ngừng chảy xuống.
Bởi vì họ biết, tài sản và tính mạng của bọn họ cũng được quyết định bằng một lời của Bùi Nguyên Minh. Lạnh nhạt nhìn những người này, Bùi Nguyên Minh nói: “Tội chết có thể tha, tội sống khó thoát!”
“Mặc dù cái chết của người anh em tôi không liên quan đến mấy người. “Nhưng mấy người đã quấy rầy người anh em của tôi, tất cả mọi người đều phải quỳ lạy ở trước phần mộ của cậu ấy ba ngày ba đêm!”
“Dạ dạ dạ!” Lý Bảo Tuân vâng vâng dạ dạ nói.
“Vâng, chúng tôi đã rõ!” “Tất cả mọi người đều quỳ tới, không cho phép đứng lên!”
Lý Bảo Tuân lập tức ra lệnh, toàn bộ những tên côn đồ kia đều bò lổm ngổm tới quỳ ở trước phần mộ của Phùng Văn Hạo. Vẻ mặt Lý Bảo Tuân bây giờ trông vô cùng xấu hổ, không dám nhìn Bùi Nguyên Minh, thấp giọng nói: “Thế tử, sau ngày hôm nay chúng tôi sẽ đặc biệt xây một nghĩa trang ở đây, chúng tôi cũng sẽ cho người đến bảo vệ nghĩa trang của Phùng tiên sinh, tôi đảm bảo sau này sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/286880/chuong-636.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.