“Nên Bùi Văn Kiên rất tức giận, cậu ta đích thân đi đến gặp tôi, mục đích của cậu ta rất đơn giản, chính là để cho cậu vĩnh viễn không thể trở về Dương Thành!”
Bùi Nguyên Minh cuối cùng cũng hiểu, vì sao nhà họ Bối lại ra tay với Phùng Văn Hạo.
Vốn Phùng Văn Hạo ở Dương Thành đối với nhà họ Bùi cũng có lợi, ít nhất có thể thông qua cậu ấy để quan sát Bùi Nguyên Minh.
Nhưng nhà họ Bối nhất định muốn ra tay với Phùng Văn Hạo, thậm chí không tiếc vận dụng thủ đoạn xấu xa như vậy.
Quả nhiên là Bùi Văn Kiên.
Nói cách khác, mấy bóng người trong video kia, mà người cầm đầu chính là Bùi Văn Kiên.
Vậy Bùi Diễm Lan có phần trong việc này không?
Thấy vẻ mặt của Bùi Nguyên Minh, Bối Thiếu Long thở dài nói: “Nếu như nhà họ Bối chúng tôi không có dã tâm, Bùi Văn Kiên cũng không có cơ hội điều khiển chúng tôi.” “Đáng tiếc, là tôi bị ma quỷ ám ảnh, không nhìn rõ thực lực của nhà họ Bối.” “Không phải tôi đang nhận sai vì đã ra tay với cậu ấy, mà tôi không biết mình sai..”
Dứt lời, Bối Thiếu Long lại chậm rãi nói: “Thế Tử Minh, thắng làm vua thua làm giặc, xưa nay đều như vậy. Hôm nay, tôi thua không oan!”
Sắc mặt Bùi Nguyên Minh lạnh như băng, xoay người rời đi. …
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu.
Nhà họ Trịnh bên này.
Trịnh Tuyết Dương đã khóc cạn nước mắt, cô đã khóc ngất đi ba lần.
Trịnh Tuấn gọi điện cho ông cụ Trịnh hỏi thăm tình hình.
Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/286881/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.